Chương trước
Chương sau
Hạ Huyền Trúc bị dáng vẻ của anh chọc cười ha hả, trong mắt lại tràn đầy vẻ khen ngợi và sùng bái: “Chẳng qua thật sự không ngờ anh còn có bản lĩnh này, ngay cả đoạn đội cao cấp hàng đầu cũng mời đến được, haizz, người đàn ông xuất sắc như vậy lại là chồng em, em hạnh phúc quá rồi!”

“Ừ, lời này mới xuôi tai, ha ha, chồng em xuất sắc như vậy, có phải em nên thưởng cho chồng em không?”


“Ôi, anh là đồ hư hỏng, nhẹ chút đi, anh làm em đau rồi”.

Khi Diệp Vĩnh Khang chậm rãi bước đến, nghênh ngang đi vào cơ sở điện ảnh và truyền hình chuẩn bị nghênh đón sự sùng bái và khen ngợi của mọi người, thì lại thẳng thừng phát hiện không ai để ý đến mình.

Tất cả mọi người đều vì đoàn đội đỉnh của chóp kia đột nhiên đến mà phấn khích không thôi, trái lại thẳng thừng bỏ quên người phụ trách là anh luôn.

“Mẹ kiếp, đây chính là qua cầu rút ván trong truyền thuyết sao?”

Diệp Vĩnh Khang không thể làm gì khác hơn là cười khổ một mình đi đến phòng làm việc, thằng cha Hoàng Đào kia cũng không biết đi làm gì rồi, cả phòng làm việc trống trơn, ngay cả việc rót trà cũng phải tự tay anh làm.

“Giám đốc Hoàng, sự kiện ngày hôm qua anh nói đã…”

Ngay lúc này, có một cô gái mặc đồ diễn cổ trang đột nhiên từ ngoài cửa đi vào, Diệp Vĩnh Khang đang rót nước, xoay người quay đầu nhìn lại, nhất thời hơi kinh ngạc nói: “Sao lại là cô?”

Cô gái kia nhìn chằm chằm Diệp Vĩnh Khang vài giây, cũng tỏ ra hết sức kinh ngạc: “Anh Diệp, sao anh lại ở đây?”

“Ha ha, thật sự là cô, tôi là giám đốc nơi này, đương nhiên phải ở đây rồi”.

Diệp Vĩnh Khang cười ha ha, ngồi xuống, nhìn đối phương hỏi: “Tôi còn muốn hỏi cô, sao cô lại đến đây?”

Cô gái mặc đồ diễn cổ trang không phải ai khác, mà chính là cô chủ Tiền Tử Mạn của nhà họ Tiền, một trong ba gia tộc lớn ở Giang Bắc lúc trước.

Ban đầu sau khi ba gia tộc lớn này thua trong tay Diệp Vĩnh Khang, Diệp Vĩnh Khang cũng không đuổi cùng giết tận, chỉ đuổi bọn họ để một vùng nông thôn không xa đi làm ruộng.

Nhưng dù như vậy, ba gia tộc lớn cũng không tránh được vận mệnh bị tiêu diệt.

Sau đó khi Diệp Vĩnh Khang và nhà họ Đào nảy sinh mâu thuẫn, người nhà họ Đào lại chạy đến nông thôn, diệt luôn người của ba nhà này.

Chỉ còn lại duy nhất một người Tiền Tử Mạn, lúc ấy nếu không phải Diệp Vĩnh Khang chạy đến nơi kịp thời thì ba nhà này đến bây giờ e rằng chẳng còn ai.

“A, không ngờ ra người phụ trách mới đến là anh Diệp!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.