Chương trước
Chương sau
“Còn cả hiệu ứng kỹ xảo nữa, cái này còn phiền phức hơn, có những lúc chỉ sửa một hình ảnh thôi cũng phải mất mấy ngày, cho nên chuyện này rất rắc rối”.

“Không ngờ trong chuyện này còn có nhiều thứ như thế”.

Diệp Vĩnh Khang khẽ vỗ đầu, sau khi suy nghĩ xong thì nói với Quách Đào: “Nói nhiều thế tôi cũng không hiểu, ông cứ nói thẳng với tôi đi”.


“Bây giờ cần thỏa mãn điều kiện gì thì mới có thể hoàn thành được một bộ phim chất lượng cao trước thời hạn!”

Quách Đào cười khổ, hoàn toàn không còn chút hào hứng như lúc tuyển diễn viên, ông ấy đáp: “Dựa trên lý thuyết mà nói, nếu có thể tìm được ngay lập tức một đoàn đội chuyên nghiệp cao cấp ở mọi phương diện, tôi có thể đảm bảo bộ phim có thể hoàn thành trước thời hạn, không những thế còn đạt chất lượng cao”.

“Đoàn đội cao cấp?”

Diệp Vĩnh Khang sờ cằm trầm ngâm, một lúc sau, anh tỏ vẻ rất bất đắc dĩ lấy điện thoại ra nhắn một tin nhắn.

Quả nhiên, sau khi nhắn xong, mấy giây sau đã có một cuộc gọi video gọi đến.

Diệp Vĩnh Khang đi đến chỗ không người, cười khổ bắt máy.

“Sao thế, bây giờ ngay cả điện thoại cũng lười gọi, chỉ gửi cho em mấy dòng chữ lạnh băng, anh ghét nghe giọng nói của em đến thế sao?”

Nasha ở đầu bên kia video có vẻ rất bất mãn.

“Đâu có đâu, anh tưởng em đang bận nên sợ quấy rầy em thôi mà”.

Diệp Vĩnh Khang thuận miệng tìm cớ qua loa cho xong, thật ra trong lòng anh thật sự hơi sợ Nasha, dù sao cũng là anh áy náy với người ta.

“Thật không hiểu nổi anh luôn, mấy chuyện kia mà em còn không thèm để ý thì anh để ý cái gì”.

Nasha trong video vừa đắp mặt nạ vừa nói: “Nói đi, anh tìm em có chuyện gì, đừng có nói là kiếm em tám chuyện chơi, em biết anh quá mà, nếu không có chuyện gì thì chắc cả đời này anh cũng không chủ động liên hệ em đâu”.

Diệp Vĩnh Khang lúng túng gãi đầu: “Đừng nói thế mà, anh đâu có cao giá như thế, nhưng lần này anh tìm em có chuyện thật”.

“Em có thể giúp anh tìm một đoàn đội không, chuyên mảng phim ảnh ấy, ánh sáng quay phim hậu kỳ gì gì đó, bên chỗ anh đang cần gấp”.

Nasha trong video tức giận lườm nguýt: “Biết ngày anh tìm em là có việc mà, dạo gần đây em đang tập trung phát triển mảng ca hát, vừa hay tạm thời không định quay phim, em cho anh mượn đoàn đội của em vậy”.

“Đoàn đội của em á?”

Diệp Vĩnh Khang ngờ vực hỏi: “Chất lượng thế nào đấy, bên chỗ anh cần đoàn đội cao cấp nhất…”

“Nhảm nhí, đoàn đội của em mà không chuyên nghiệp ư? Còn ở đó mà nghi này ngờ nọ, anh có cần hay không?”

“Đừng đừng đừng, anh cần, anh cần là được chứ gì, thích hợp lắm, em bảo bọn họ qua chỗ anh liền đi, bên anh đang gấp lắm”.

“Ngoài ra, chuyện này cũng không làm không công đâu, cần bao nhiêu tiền hoa hồng thì chút nữa em gửi anh số tài khoản…”

“Diệp Vĩnh Khang, nếu không phải cách hẳn một cái Thái Bình Dương thì em thật sự muốn tát chết anh đó!”

Nasha dùng tiếng Hoa Quốc lưu loát, tức xì khói mắng: “Anh nhắc tiền nong với em ư, sao nào, không muốn dính líu gì tới em chứ gì? Nói cho anh biết, đừng có hòng, em cứ muốn anh mắc nợ em đấy!”
“Được được được, anh không nhắc chuyện tiền bạc nữa được chưa bà cô, chỗ anh vẫn còn việc phải làm, lát nữa em nhắn cho anh thông tin chuyến bay với cách thức liên lạc của họ nhé, khi nào có thời gian thì anh lại gọi cho em”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.