Rầm!
Hạ Huyền Trúc bỗng đập mạnh lên bàn, tức giận nói: “Mã Chí Khôn!”
Đối mặt với sự tức giận đột ngột của Hạ Huyền Trúc, Tiểu Mã lại không tỏ vẻ hoảng loạn gì, chỉ chớp mắt, khóe môi cong lên nụ cười thú vị: “Có chuyện gì?”
Thấy Tiểu Mã tỏ ra chẳng sao cả, Hạ Huyền Trúc càng giận hơn, trầm giọng nói: “Cậu không định nói gì về chuyện tối qua à?”
“Chuyện tối qua?”
Tiểu Mã giả vờ vỗ trán: “Ồ ồ, ý chị là chuyện hoạt động mà công ty điện ảnh và truyền hình Kiều Tuyên tổ chức ấy à?”
“Tôi nghĩ chuyện này không có gì đáng nói cả, công ty điện ảnh và truyền hình Kiều Tuyên đặc biệt tự bỏ tiền ra tổ chức một hoạt động vì để quảng bá văn hóa Giang Bắc chúng ta”.
“Là một nghệ sĩ bản địa, tôi chắc chắn phải tham gia vào hoạt động công ích của doanh nghiệp có tâm như thế”.
Thấy thái độ này của Tiểu Mã, nghe những lời khốn nạn của hắn, cả phòng họp lập tức vang lên từng tiếng nghiến răng.
Hạ Huyền Trúc càng tức đến run rẩy, lần đầu tiên cô gặp phải loại người không biết xấu hổ như vậy, thế mà lại “tô son trát phấn” cho hành vi bỉ ổi này.
“Mã Chí Khôn, cậu làm thế không thấy có lỗi với công ty à?”
Hạ Huyền Trúc vừa cảm thấy tức giận, vừa cảm thấy buồn vì những lời lưu manh của Tiểu Mã.
Cô không hiểu Tiểu Mã hiền lành, chất phác trước đây sao lại trở thành như thế?
“Tôi không nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634892/chuong-1290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.