“Tô Tô, lâu rồi không gặp, càng ngày càng đẹp nhỉ!”
Diệp Vĩnh Khang mỉm cười chào hỏi đối phương, anh thật lòng khâm phục cô gái vừa chăm chỉ vừa tài giỏi này.
“Tô Tô, sắp đến giờ họp rồi, sao em lại chạy xuống?”
Hạ Huyền Trúc hỏi.
“Chị Huyền Trúc, em muốn xin chị nghỉ”.
Tô Tô nói: “Hôm nay lúc em đến phòng họp thì gặp một giáo viên thanh nhạc mà em rất ngưỡng mộ, ông ấy nói đã nghe bản demo em đã gửi cho ông ấy và cảm thấy rất đặc biệt, vừa hay ông ấy có thời gian rảnh nên bảo em đến phòng làm việc của ông ấy để giao lưu một chút”.
“Chị Huyền Trúc, giáo viên thanh nhạc này vô cùng giỏi, em không muốn bỏ lỡ cơ hội giao lưu với ông ấy”.
Hạ Huyền Trúc vui vẻ gật đầu: “Được, vậy em đi đi, cố lên nhé, cần gì thì cứ nói với chị”.
“Cảm ơn chị Huyền Trúc, vậy em đi trước đây!”
Tô Tô nhảy cẫng lên vì sung sướng, lon ton chạy lên taxi.
“Chạy chậm thôi!”
Hạ Huyền Trúc nhìn theo bóng lưng của đối phương, mỉm cười thở dài: “Con bé này, chỉ cần là chuyện liên quan đến âm nhạc thì sẽ vô cùng hào hứng”.
“Chứng tỏ cô ấy thật sự yêu âm nhạc”.
Diệp Vĩnh Khang tán dương: “Từ xưa đến nay, những người xuất sắc ở các lĩnh vực đều có niềm say mê với chuyên ngành của họ, vả lại Tô Tô còn có tài năng trời cho, anh tin cô ấy sau này sẽ tạo ra những thành tích âm nhạc đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634882/chuong-1280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.