Chương trước
Chương sau
“Phí bảo kê”.

Diệp Vĩnh Khang càng cau chặt mày: “Có người dám thu phí bảo kê ở đây sao?”

“Anh Diệp, anh đừng giận, đợi tôi nói xong đã”.


Hoàng Đào vội vàng giải thích: “Tôi biết rằng sếp Hạ và anh Diệp đều là những người có năng lực, nhất định sẽ không sợ đám côn đồ tầm thường đó”.

“Chỉ là lần này chúng ta gặp phải một vấn đề nan giải. Lúc trước có bảy tám người tìm tới, đòi tôi phí quản lý an ninh”.

“Tôi nhất định không đồng ý, dù Hoàng Đào tôi có hơi gầy gò một chút, nhưng bên trên tôi còn có sếp Hạ và sếp Quách, làm sao phải sợ đám côn đồ cỏn con ấy chứ?”

“Không ngờ mấy người này không phải côn đồ bình thường mà là một nhóm xã hội đen không có chỗ ở ổn định, tung hoành khắp nơi, trong tay nhuốm đầy máu tươi!”

“Loại người này từ lâu đã không coi trọng tính mạng của mình rồi, bất cứ lúc nào cũng có thể rút dao ra đâm chết người”.

“Gặp phải những kẻ ngoài vòng pháp luật như vậy, cho dù là Tần Long Tượng, đại ca giang hồ số một giang Bắc cũng không làm gì được họ”.

“Nếu như chọc vào bọn họ chỉ tổ rước họa vào thân, thôi thì bỏ coi như chút tiền ra để mua sự bình yên cũng được!”

Toàn bộ quá trình Diệp Vĩnh Khang không có bất kỳ biểu cảm nào, ngón trỏ gõ nhẹ lên mặt bàn, cũng không nói gì.

Lúc này, điện thoại của Hoàng Đào đột nhiên vang lên, chỉ nhìn thoáng qua số điện thoại người gọi, Hoàng Đào cười nhạt nói: “Nói Tào Tháo là Tào Tháo tới liền”.

Sau đó ông ta nghe điện thoại, nở nụ cười nịnh nọt: “Anh Hổ, anh đến đâu rồi, tôi đang ở văn phòng đợi anh đây”.

Sau khi cúp điện thoại, Hoàng Đào lo lắng nói với Diệp Vĩnh Khang: “Anh Diệp, anh ta sắp tới rồi, tính khí của mấy người đó không được tốt lắm, nói chuyện có thể hơi gay gắt, có gì anh rộng lượng một chút, đừng chấp nhặt với đám người thiếu hiểu biết ấy làm gì, chúng ta không cần phải cắn ngược lại bọn họ”.

Vừa nói xong thì ngoài cửa bỗng vang lên tiếng bước chân dồn dập.

Ngay sau đó, cánh cửa bị đạp một phát ra, bảy tám tên côn đồ hùng hổ xông vào.

“Anh Hổ, mời ngồi, mời ngồi, tôi pha trà cho anh”.

Khi Hoàng Đào nhìn thấy những người này, ông ta vội vàng chào hỏi với vẻ mặt nịnh nọt.

“Bớt lời thôi, tiền đâu!”

Dẫn đầu là một tên đàn ông đô con mặc một chiếc áo sơ mi hoa đặc biệt khoa trương, để lộ ra hình xăm một con thú dữ tợn trên ngực, gương mặt toàn thịt, trên cổ đeo một sợi dây chuyền vàng lớn dày bằng ngón út.

Chỉ thiếu bước xăm câu ‘tôi là kẻ xấu’ trên trán nữa thôi.

“Yên tâm đi, chuẩn bị hết cho anh rồi”.
Hoàng Đào tươi cười chào hỏi bên kia, bảo đối phương ngồi xuống, sau đó chỉ vào Diệp Vĩnh Khang cười nói: “Anh Hổ, giới thiệu với anh một chút, đây là người phụ trách mới của chúng tôi, giám đốc Diệp Vĩnh Khang, sau này việc ở chỗ này do anh ấy tiếp quản”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.