“Nằm kẹp giữa hai cường quốc, hơn nữa luôn rất khép nép ẩn mình, vì vậy rất ít người biết đến sự tồn tại của chúng tôi. Bộ lạc của chúng tôi chưa bao giờ xuất hiện trên bản đồ”.
“Bộ lạc của chúng tôi coi trọng sự trong sạch của huyết thống, đặc biệt là chi của chúng tôi, thuộc Vương tộc trong bộ lạc, lại càng không thể có quan hệ thông qua với người ngoại tộc”.
“Tuy nhiên, bố tôi trong một nhân duyên bất chợt đã yêu một người phụ nữ Long Hạ, cũng chính là mẹ của tôi và Nhất Huyền”.
“Ông ấy không màng sự phản đối của mọi người, nhất quyết lấy mẹ tôi về. Bởi vì ông ấy là Vương tộc, đồng thời là người kế thừa vị trí thủ lĩnh của bộ lạc. Mặc dù mọi người không tránh khỏi có lời day dứt, nhưng không ai dám công khai phản đối cả”.
“Nhưng khoảng thời gian tươi đẹp chẳng kéo dài được bao lâu. Khi mẹ tôi mang thai tôi và Nhất Huyền, những kẻ xấu xa bắt đầu nhân cơ hội tấn công”.
“Họ buộc bố tôi một là cút khỏi bộ lạc, hai là chủ động nhường quyền thừa kế”.
“Kết quả bố tôi là đồ đểu cáng, đã làm ra chuyện vô lương tâm tày trời!”
“Vào ngày mẹ tôi sinh tôi và Nhất Huyền, ông ta lại đi tìm kiếm tình yêu mới. Tôi và Nhất Huyền vừa được sinh ra, đồ súc sinh già đó lại vô nhân tính âm thầm đưa mẹ tôi ra khỏi bộ lạc, còn thông báo với bên ngoài rằng là do mẹ tôi tự đi!”
“Sau khi tôi và Nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634844/chuong-1242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.