Chương trước
Chương sau
Sau đó cô ta bắt đầu điên cuồng báo thù, khắp nơi chèn ép, hãm hại, tranh giành với mọi thứ vốn nên thuộc về Trần Tiểu Túy, cuối cùng ép buộc Trần Tiểu Túy chủ động rời khỏi nhà.

Khi Trần Sương đợi nhìn thấy vẻ chán nản ở bên ngoài của Trần Tiểu Túy rồi quay về cầu xin mình, cô ta không ngờ người phụ nữ này lại giống như cỏ dại có đánh cũng không chết lại tạo lập sự nghiệp của mình ở một thành phố hạng ba không nổi trội.

Điều này khiến Trần Sương như giẫm phải bom, thế là cô ta bắt đầu dùng đến các mối quan hệ của mình, âm thầm gây cản trở và chèn ép với sự nghiệp của Trần Tiểu Túy ở cách xa hàng nghìn cây số.


Nhưng kết cục vẫn không được như ý, Trần Tiểu Túy cứ như có thể phát huy hết khả năng của mình mặc cho các thủ đoạn, chèn ép, hãm hại.

Ngoài việc kìm hãm sự phát triển sự nghiệp của Trần Tiểu Túy thì chẳng hề làm tổn hại gì đến Trần Tiểu Túy.

Điều này khiến Trần Sương hoàn toàn phát điên, suýt nữa đã thuê sát thủ đến diệt sạch Trần Tiểu Túy.

Thế nhưng cô ta không ngờ hôm nay người phụ nữ này lại không mời mà đến, chủ động xuất hiện ở bữa tiệc mừng thọ của lão phu nhân.

Đây quả là cơ hội tự dâng đến tận cửa.

Thế nhưng kết cục lại lần nữa không như ý.

Trần Sương vẫn tiếp tục thất bại trong tình thế thiên thời địa lợi nhân hòa.



Triệu Hưng Minh càng như giẫm phải bom.

Từ nhỏ hắn đã có ánh hào quang là cậu chủ tập đoàn tài chính, vừa sinh ra đã được vô số người nâng niu, mỗi ngày đều sống trong sự nịnh bợ.

Hơn nữa bản thân hắn cũng không chịu thua kém, cực kỳ biết cố gắng.

Cho dù làm chuyện gì cũng làm rất tốt, chỉ cần là việc hắn muốn làm thì gần như chưa từng thất bại.

Hắn rất thích cảm giác mọi chuyện đều nằm trong sự kiểm soát của hắn.

Nhưng bây giờ hắn lại bị một tên nhà quê ép vào thế thua, thậm chí không có cơ hội đáp trả.

Điều này khiến lòng tự tôn của Triệu Hưng Minh bị đả kích nặng nề.

“A Minh, chẳng phải anh nói đã chuẩn bị một phần quà đặc biệt cho bà nội rồi sao?”

Đúng lúc hắn vừa định gỡ lớp mặt nạ giả vờ xuống thì Trần Sương bỗng khẽ khàng ôm lấy cánh tay hắn từ phía sau.

Triệu Hưng Minh sửng sốt, quay đầu lại nhìn vào mắt Trần Sương, lúc này mới hoàn hồn lại từ trạng thái đầu óc mụ mị.

“Thật là, sao anh lại quên mất chuyện này nhỉ, xem trí nhớ của anh này”.

Triệu Hưng Minh không phải kẻ ngốc, biết rõ Trần Sương đang nói với hắn rằng đừng nổi điên với tên này, nếu hai người đánh nhau tại đây thì cho dù kết quả thế nào, người thắng cuộc cũng đều là Triệu Hưng Minh.

Vì ít nhất hắn và Trần Sương nghĩ họ không phải là người cùng đẳng cấp với tên nghèo kiết xác Diệp Vĩnh Khang.

Hơn nữa bữa cơm hôm nay còn dài, cơ hội vẫn còn nhiều.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.