Chương trước
Chương sau
Trần Tiểu Tuý kinh ngạc mở to hai mắt: “Chuyện này… không thể nào… sao anh lại biết…”

“Lát nữa anh sẽ từ từ nói cho em nghe”.

Diệp Vĩnh Khang híp mắt cười thú vị.


Thật ra trước giờ Diệp Vĩnh Khang cũng không quá kén chọn thuốc lá, chỉ cần đủ hắc đủ cay, rít một hơi có thể cảm nhận được loại cảm giác ấm áp dễ chịu là được.

Vậy nên anh cũng không quá hiểu biết về mấy thứ như thuốc lá, có điều thứ gọi là thuốc lá cung cấp đặc biệt cho Trung Đông thì lại là trường hợp ngoại lệ.

Nguyên nhân là do cái gọi là “cung cấp đặc biệt cho Trung Đông” thực chất là phế phẩm do xưởng thuốc lá bên trong nội bộ Điện Long Thần sản xuất ra.

Người của thế giới hắc ám đều sống những ngày lưỡi dao liếm máu, vậy nên gần như đại đa số già trẻ gái trai đều không tách rời được ni-cô-tin.

Hút thuốc bên ngoài một là không yên tâm, sợ quân địch giở trò bên trong, hai là mùi vị thường không thơm ngon.

Vậy nên Diệp Vĩnh Khang đã dứt khoát mở một nhà máy thuốc lá chuyên sản xuất thuốc lá cho Điện Long Thần, không chỉ có thể dựa vào khẩu vị của bản thân để sản xuất ra loại thuốc lá theo yêu cầu mà khi hút cũng cực kỳ yên tâm.

Có một lần bởi vì một số nguyên nhân ngẫu nhiên nên đã khiến cho nhà máy thuốc lá sản xuất ra một số lượng lớn phế phẩm.

Loại thuốc đó không có vấn đề gì về hương vị, chỉ có điều sẽ gây hại cho cơ thể gấp mười lần so với loại thuốc lá thông thường.

Diệp Vĩnh Khang đương nhiên sẽ không để cho những loại thuốc lá phế phẩm này gây hại cho anh em của mình.

Vậy nên đã ra lệnh tập trung tiêu huỷ toàn bộ số thuốc lá phế phẩm này.

Người chịu trách nhiệm thực thi mệnh lệnh này chính là Sử Nam Bắc, khi Sử Nam Bắc nhìn thấy số thuốc lá phế phẩm chồng chất như núi bên trong nhà kho, hơn nữa đóng gói còn rất tinh xảo, hương vị cũng không tệ thì đột nhiên cảm thấy có phần không nỡ.

Vậy nên hắn đã tạm hoãn việc thực thi mệnh lệnh tiêu huỷ và lấy một số mẫu phẩm đi ra ngoài vài ngày.

Vào lúc hắn quay trở về thì trong tay lại có thêm một tờ giấy chứng nhận quyền khai thác một mỏ dầu nào đó ở Trung Đông và một đơn đặt hàng lớn với số tiền không nhỏ!

Diệp Vĩnh Khang hiếu kỳ hỏi thì mới biết tên này không nỡ tiêu huỷ số thuốc lá phế phẩm đó nên đã mang tới Trung Đông đi tìm mấy kẻ giàu có ở đó.

Chỉ mới thử một vài điếu, đám người giàu có đó đã hoàn toàn bị quấn vào, hơn nữa còn đưa loại thuốc lá phế phẩm này làm thuốc lá chuyên cung cấp cho nội bộ hoàng thất và tạo dựng quan hệ hợp tác cung ứng lâu dài cùng Sử Nam Bắc.

Sau này Sử Nam Bắc còn thành lập riêng một phân xưởng vì mối làm ăn đó, chuyên sản xuất loại thuốc lá phế phẩm này để cung ứng cho vương thất Trung Đông.

Mãi tới bây giờ hai bên vẫn giữ mối quan hệ hợp tác vui vẻ, cũng giúp cho Điện Long Thần có thêm một khoản tiền khổng lồ mỗi năm.

Vậy nên ban nãy khi Từ Viễn Chí lấy ra mấy hộp thuốc lá cung cấp đặc biệt cho vương thất Trung Đông, Diệp Vĩnh Khang vừa nhìn cách đóng gói đã nhận ra mấy thứ này chính là phế phẩm cho bên mình sản xuất.

Thứ này mùi vị đúng là ngon thật, nhưng khi hút vào thì lại gây hại cực kỳ nghiêm trọng cho cơ thể, Diệp Vĩnh Khang dù có xuề xoà tới đâu thì chắc chắn cũng không muốn tuỳ tiện gây hại cho cơ thể mình.

Thế nhưng Trần Lệ Bình và Từ Viễn Chí lại coi thứ này như bảo bối, mở một hộp thuốc là bắt đầu chia cho từng người một, mỗi người lúc nhận thuốc đều cẩn thận giơ hai tay ra để đỡ lấy.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.