Khuôn mặt xinh đẹp của Trần Tiểu Túy đỏ bừng vì xấu hổ.
Mặc dù bây giờ cô ấy đã nhận định Diệp Vĩnh Khang là người đàn ông của mình, hơn nữa hai người cũng đã phát sinh mối quan hệ tình cảm.
Nhưng nghe người đàn ông nói ra yêu cầu quá rõ ràng như vậy, cô ấy cảm thấy hơi bối rối, vừa hồi hộp vừa mong đợi, cảm xúc vô cùng mâu thuẫn.
“Anh không sợ có lỗi với vợ mình à?”
Hai tay Trần Tiểu Túy cầm vô lăng, bình tĩnh nói.
Diệp Vĩnh Khang nở nụ cười xấu xa: “Chuyện đã thành rồi không thể quay lại được nữa. Giống như bị xử bắn vậy, bị bắn một lần hay mười lần thì có gì khác nhau đâu?”
“Haiz, đừng để ý đến chuyện này nữa, chỉ cần nói em có đồng ý hay không thôi”.
“Em…”
Trần Tiểu Túy nhất thời không nói nên lời, mặc dù cô ấy biết rất rõ những gì người đàn ông này nói đều là logic của mấy tên lưu manh, nhưng dường như cô ấy lại không tìm được lời nào để phản bác.
“Tối nay rồi tính tiếp…”
Trái tim Trần Tiểu Túy đập loạn xạ.
Thực ra đôi khi ngay cả chính cô ấy cũng không thể hiểu nổi tại sao mình lại trở nên như thế này.
Cô ấy khá bảo thủ trong chuyện nam nữ, từ nhỏ đến giờ chưa từng yêu đương, thậm chí chưa từng nắm tay con trai.
Cô ấy nằm mơ cũng không ngờ rằng một ngày nào đó mình sẽ ở bên một người đàn ông có gia đình, hơn nữa càng ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634731/chuong-1129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.