“Được rồi, ông gọi sáu người kia tới đây đi, mấy lời giáo huấn thì miễn đi, lẽ nào tôi còn không biết ý đồ của ông sao, chẳng phải ông muốn tôi chỉ dạy bọn họ chút gì đó à?”
Diệp Vĩnh Khang cười nói, chỉ ra mục đích nói dối của Nhậm Thiên Nguyên vừa rồi.
“Cảm ơn quân hầu!”
Ý đồ của Nhận Thiên Nguyên bị nhìn thấu, khuôn mặt già nua vừa dịu đi vài phần lại đỏ bừng, ông ấy nói lớn về phía sân huấn luyện: “Tất cả mọi người nghe lệnh, tạm dừng huấn luyện, sáu vị chỉ huy lập tức tập trung dưới khán đài!”
Sáu bóng người lập tức xuất hiện từ bốn phía quanh sân huấn luyện, trong nháy mắt đã xếp hàng dưới khán đài, với vẻ mặt nghiêm túc, đứng thẳng tắp.
“Quân hầu, sáu chỉ huy đã tập hợp đầy đủ”.
Nhận Thiên Nguyên báo cáo với Diệp Vĩnh Khang.
Diệp Vĩnh Khang hài lòng gật đầu, từ lúc Nhậm Thiên Nguyên hạ lệnh tập hợp đến lúc sáu người xuất hiện dưới khán đài không vượt quá mười giây, điều này ít nhất có thể khẳng định rằng bọn họ chấp hành rất tốt.
“Tốt, nghỉ! Không cần căng thẳng, hôm nay không giáo huấn gì cả, chỉ là giao lưu thôi”.
Diệp Vĩnh Khang cười nói, anh chưa từng có thói quen ra vẻ vênh váo.
Nhưng sáu người bọn họ lại không có phản ứng gì, coi Diệp Vĩnh Khang và lời nói của anh như không khí.
Nhậm Thiên Nguyên căng thẳng nói: “Các người điếc à, bảo các người nghỉ!”
Lúc này mấy người bọn họ mới trở về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634701/chuong-1099.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.