“Vĩnh Khang…”
Trần Tiểu Tuý đột nhiên hơi do dự: “Em muốn thương lượng với anh một chuyện, có thể để đến ngày mai rồi đưa anh trở về được không?”
“Ồ? Tại sao?”
Diệp Vĩnh Khang hoài nghi hỏi.
Trần Tiểu Tuý cúi đầu, dùng tay khẽ nắm lấy góc áo, trong giọng điệu bi thương và ấm ức: “Hôm nay là lễ mừng thọ của lão phu nhân nhà họ Trần, không mời người ngoài, chỉ tổ chức ăn mừng với một số người họ hàng thôi nên…”
“Vậy thì em lại càng nên đi mới phải”.
Diệp Vĩnh Khang giơ tay ngắt lời Trần Tiểu Tuý, hơi híp mắt nói với vẻ thú vị: “Nếu như đều là họ hàng thì cô chị gái tự nhận mình cực kỳ thông minh kia của em và cả mấy người nhà họ Trần vẫn luôn bắt nạt em cũng đều tới đủ cả nhỉ”.
Trần Tiểu Tuý khẽ gật đầu: “Vĩnh Khang, chúng mình vẫn nên để ngày mai rồi đi, hôm hay em sợ…”
“Em sợ cái quái gì?”
Diệp Vĩnh Khang không đợi đối phương nói hết câu đã đột nhiên giơ tay nâng cằm đối phương lên: “Nghe đây, nếu như sau này người phụ nữ của anh còn nói một chữ sợ nữa thì chính là tát lên trên mặt Diệp Vĩnh Khang anh!”
“Ừ…em biết rồi…”
Trần Tiểu Tuý cũng không biết nên hình dung tâm trạng lúc này ra sao, đối phương rõ ràng đang trừng mắt nhìn mình vô cùng hung hãn, rõ ràng đang xiết cằm mình tới phát đau, thế nhưng cô ấy lại cảm thấy vô cùng hạnh phúc và yên lòng, thậm chí còn cực kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634686/chuong-1084.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.