Sử Nam Bắc khi đó đáp lại cũng rất đơn giản, hắn trợn mắt nói: "Nếu tôi muốn xử chết các người, có cần mời các người ăn thịt uống rượu à?"
Mọi người đều cảm thấy khó hiểu khi nghe điều này.
Huấn luyện viên Sử nói đúng, hắn nắm trong tay quyền sinh sát tuyệt đối đối với mọi người trong trại huấn luyện, nếu muốn xử tử ai đó thì hắn không cần phải đi đường vòng như vậy không.
Còn những kẻ bị hắn bắn chết trước đây, chưa thấy ai được ăn cơm trước khi chết cả.
"Vậy anh có ý gì?"
Tần Phong vẻ mặt khó hiểu.
Sử Nam Bắc cầm ly rượu lên, ngẩng đầu uống cạn, khẽ thở dài: "Các người đều là bảo bối mà tôi đã tốn không ít thời gian từ khắp nơi đưa đến, các người nghĩ khi xử chết các người, lòng tôi dễ chịu à?”’
"Nhưng cũng không thể làm khác được. Nếu muốn biến các người thành một đội bất khả chiến bại, thì không được nhân từ".
"Mất vài người trong trại huấn luyện còn hơn mất hết trên chiến trường".
"Tất cả những gì tôi làm với các người chỉ có một mục đích, đó là dùng mọi cách để biến các người thành cường giả chân chính!"
"Nếu không, việc tôi đã làm có ích lợi gì?"
"Hôm nay mời mọi người ăn uống là bởi vì tôi mừng thay mọi người".
"Tuy rằng kế hoạch ám sát tôi thực sự rất tệ, nhưng ít nhất mọi người cũng có dũng khí".
"Mà dũng khí là yếu tố quan trọng nhất đối với một cường giả".
"Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634672/chuong-1070.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.