Chương trước
Chương sau
Mọi người đều biến sắc khi nhìn thấy nửa viên thuốc nhỏ màu đen còn chưa tan chảy này.

"Tên chó này, hóa ra là cố ý!"

Lúc này mọi chuyện đã rất rõ ràng, vừa nãy tên người giúp việc này đột nhiên tấn công Sư Tử Hà Đông, thật ra đây không phải là hành động không suy nghĩ như kẻ mất não, cũng không phải bênh vực bác Hải.


Mà là hắn ta đã chuẩn bị sẵn cái chết, hơn nữa dùng cách này để khơi mào tranh chấp giữa Sư Tử Hà Đông và bác Hải!

"Nhưng tại sao hắn phải làm vậy?"

Lúc này, đột nhiên có người hỏi một câu.

Mặc dù người này chỉ là người giúp việc bên cạnh bác Hải, nhưng bác Hải vẫn luôn đối xử tốt với hắn, có thể nói là ân nặng như núi.

Cho dù gạt đạo đức sang một bên, với dũng khí của người này, tuyệt đối không thể làm ra chuyện như vậy.

"Còn phải nói nữa sao, chắc chắn có ai đó đứng sau chỉ đạo, còn là ai thì tôi nghĩ câu hỏi này dùng ngón chân cũng nghĩ ra được”.

Một người đáp lại.

Mọi người nhất thời cực kỳ phẫn nộ, đều biết chuyện này liên quan đến ai.

Lý do cũng rất đơn giản, chỉ cần biết một khi bác Hải và Sư Tử Hà Đông sống chết với nhau, ai là người có lợi nhất thì đủ hiểu.

Có bốn thế lực lớn trong khu vực này, đó là Vua Đông Hải, Vua Tây Hải, nhà họ Phương ở An Dương và Sư Tử Hà Đông.

Sư Tử Hà Đông có thể loại trừ luôn, nếu ông ta muốn động tay thì cứ làm luôn là được, không cần phải vòng vèo như vậy.

Bản thân bác Hải thì càng không cần phải nói, chẳng ai dại gì mà tự chuốc lấy rắc rối cho mình.

Còn nhà họ Phương ở An Dương luôn bằng lòng yên phận ở một góc, chưa bao giờ tranh giành với thế giới bên ngoài nên có thể loại trừ ra luôn.

Vậy chỉ còn lại người duy nhất là Vua Tây Hải - Viên Thiên Bằng.

Tuy bề ngoài người này rất ôn hòa nhưng lại là một người vô cùng có dã tâm, bằng mặt không bằng lòng với bác Hải, hai người bình thường có vẻ nói nói cười cười, nhưng không biết đã âm thầm đấu đá nhau bao nhiêu lần.

Một khi bác Hải và Sư Tử Hà Đông chém giết lẫn nhau, dù cuối cùng bên nào thắng thì người hưởng lợi lớn nhất chắc chắn vẫn là Vua Tây Hải - Viên Thiên Bằng.

Vì vậy chuyện này hoàn toàn không cần nghĩ nhiều.

"Hải Gia, ông nói xem, chuyện này phải giải quyết thế nào, tên khốn Viên Thiên Bằng này thật quá đáng, lần này nhất định phải bắt ông ta nói cho rõ ràng!"

Mọi người bên cạnh lòng đầy căm phẫn, vô cùng phẫn nộ với hành vi xấu xa của Viên Thiên Bằng.

"Nói cho rõ ràng sao?"

Bác Hải cười gượng lắc đầu: "Vậy tôi hỏi mọi người, mọi người có chứng cứ gì cho thấy Viên Thiên Bằng đã làm chuyện này không?"

"Việc này...”

Câu này của bác Hải khiến mọi người nhất thời cảm thấy nghẹn họng.
Mặc dù đáp án của chuyện này vừa liếc mắt đã thấy luôn, nhưng không có bằng chứng xác thực trong tay, tới lúc Viên Thiên Bằng một mực phủ nhận mình không làm thì cũng hết cách, nói không chừng còn bị ông ta đập lại một gậy vào lưng, nếu như vậy thì không đáng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.