Chương trước
Chương sau
"Có thể xếp vào top ba ở một thành phố lớn như Thiên Hải thì thực lực không cần nói nhiều”.

"Em là cô hai của gia tộc họ Trần, tại sao không ở nhà chăm lo việc kinh doanh của gia tộc, lại phải một mình chạy đến một nơi nhỏ bé như Giang Bắc để phát triển?"

Nhắc tới vấn đề này, trong mắt Trần Tiểu Túy chợt lóe lên vẻ bất lực cùng chua xót: "Dường như toàn bộ Giang Bắc đều rất tò mò về vấn đề này”.

"Không sai, em là cô hai nhà họ Trần, từ khi sinh ra, em đã có xuất phát điểm mà người bình thường có phấn đấu mười kiếp không ăn không uống cũng khó mà bằng”.


"Em tốt nghiệp từ một trường danh tiếng, có trong tay một bằng Tiến sĩ và hai bằng Thạc sĩ, em cũng biết rằng mình thông minh hơn một chút so với đa số mọi người”.

"Hơn nữa em có thể chịu khổ được, cũng có thể làm việc chăm chỉ hơn tất cả mọi người, theo lý mà nói bất kể từ phương diện nào, em đều đáng ở lại nhà họ Trần, giúp đỡ công việc kinh doanh của gia đình”.

"Sở dĩ em một mình đến Giang Bắc, em luôn nói với người ngoài rằng đó là vì em không muốn dựa vào gia đình, chỉ muốn dựa vào nỗ lực để chứng tỏ bản thân”.

"Thực ra, những lý do đó không phải sự thật, chỉ là những lời nói cho qua với mọi người mà thôi”.

"Em không phải kẻ ngốc, em biết ở nhà họ Trần nhất định sẽ tốt hơn rất nhiều so với việc ra ngoài sống một mình”.

"Nhưng tất cả những điều này đều là bởi bị ép không còn cách nào khác, bởi vì nhà họ Trần không chấp nhận em nữa”.

"Chuyện này phải kể từ năm em vừa đi du học trở về, khi đó, nhà họ Trần đang gặp bế tắc”.

"Cần có sự giúp đỡ của một tập đoàn tài chính khác mới có thể thoát khỏi khó khăn. Cách dễ dàng hiệu quả nhất kết thông gia với tập đoàn đó”.

"Cậu chủ của tập đoàn tài chính kia vừa hay cũng thích em, đối với nhà họ Trần, đây là một sự kiện đáng mừng”.

"Họ bắt đầu thu xếp hôn sự của em với người đó mà không hề hỏi ý kiến của em”.

"Chuyện liên hôn này vô cùng phổ biến giữa các gia tộc, tập đoàn lớn, hơn nữa càng là gia tộc lớn, thế hệ trẻ càng khó quyết định hôn nhân của mình”.

"Em sinh ra trong một gia đình như vậy, đương nhiên ít nhiều cũng có quan niệm này, nếu đã liên quan tới lợi ích của gia tộc thì em cũng chỉ có thể nghe theo”.

"Nhưng khi thật sự đến ngày đó, em đột nhiên do dự”.

"Em không thích người đàn ông đó chút nào, em vừa nghĩ đến việc sau này ngủ chung giường với người mình không thích, hơn nữa còn phải sống chung cả một đời, em cảm thấy rất không cam tâm”.

"Sau đó, khi mục sư hỏi em có bằng lòng không, em bỗng xé khăn trùm đầu xuống, lớn tiếng nói rằng em không bằng lòng, sau đó quay người chạy ra ngoài”.

"Lần đó em gây nên một tai họa rất lớn, người có mặt tại buổi lễ hôm đó đều là đám nhân vật tai to mặt lớn”.

"Em đã làm mất hết thể diện của tập đoàn đó, nhà họ Trần sắp gặp phải sự trả thù điên cuồng”.

"Kết quả chị gái ruột của em đột nhiên xông lên lễ đài, nhặt tấm khăn trùm đầu dưới đất đội lên, nói với người đàn ông rằng chị ta bằng lòng”.

"Giải thích rằng thực ra họ đã yêu nhau từ lâu, cảnh tượng vừa rồi chỉ là một trò đùa với mọi người mà thôi”.

"Để không làm mất mặt tập đoàn, người đàn ông đó chỉ có thể mỉm cười phối hợp, kết thành vợ chồng cùng với chị ruột của em dưới sự chứng kiến của mục sư”.

"Mặc dù vấn đề đã được xử lý hoàn hảo, không có hậu quả”.

"Nhưng em lại bị trừng phạt nghiêm khắc, địa vị của em trong nhà họ Trần ngày càng không được công nhận”.

"Nhà họ Trần dựa vào tập đoàn đứng sau người đàn ông đó để vượt qua khó khăn, lớn mạnh vượt bậc”.

"Người đóng góp lớn nhất cho tất cả những điều này tất nhiên là chị gái của em, chị ta chỉ hơn em một tuổi, cùng cha khác mẹ”.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.