Tay kia còn quá đáng hơn, thẳng tay vén váy sườn xám Hồng Lý lên!
Điều này xảy ra quá đột ngột, tất cả mọi người có mặt ngay lập tức trở nên hóa đá.
Vẻ mặt Hồng Lý vốn luôn bình tĩnh cũng hoảng hốt, theo bản năng lách mình né hai bàn tay biến thái này, rồi tát cho Triệu Đại Lực một cái.
"Muốn chết à?”
Mặt Hồng Lý đằng đằng sát khí, một chiếc phi tiêu vảy cá tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo đã được kẹp giữa các ngón tay của cô ấy.
"Sư phụ, người thua rồi".
Nhưng mà, Triệu Đại Lực lấm lem ở trên mặt đất lại ngẩng đầu lên, cười nói với Hồng Lý: "Sư phụ không chỉ di chuyển, còn đánh trả nữa".
Hồng Lý sửng sốt, sắc mặt bỗng nhiên tái đi.
Mặt khác, Sử Nam Bắc và Diệp Vĩnh Khang, những người ở bên cạnh, thì được phen cười nghiêng ngả.
“Người anh em, được lắm!"
Sử Nam Bắc bật cười giơ ngón tay cái lên với Triệu Đại Lực, sau đó bước tới, vỗ nhẹ lên vai Hồng Lý, cười nói: "Chị Hồng Lý, đừng quá tức giận, ít nhất còn cho thấy tên này có dùng não, cũng đâu phải chuyện gì xấu".
"Sau này cậu ta còn là đồ đệ của chị, còn thiếu cơ hội báo thù chắc?"
Hồng Lý cau mày, sau đó mới dịu đi một chút, chỉ vào đám Triệu Đại Lực, Sử Nam Bắc, lạnh lùng nói: "Nghe đây, bây giờ tôi chính thức nhận Triệu Đại Lực làm đồ đệ".
"Là đồ đệ của tôi, đương nhiên sẽ có một số đặc quyền. Ví dụ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634613/chuong-1011.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.