Chương trước
Chương sau
Suy cho cùng Hồng Lý cũng là huấn luyện trưởng của trại huấn luyện Điện Long Thần, từng gặp vô số kỳ tài thiên tài, nếu như so sánh tinh anh của trại huấn luyện Điện Long Thần và mấy anh em Thiên Diệt ở đây thì Sử Nam Bắc quả thực không biết nên giải thích thế nào.

Thật ra hắn rất muốn nói một câu, chị cả Hồng Lý ơi, đám người này trước đây đều là những người bình thường chưa từng trải qua bất kỳ huấn luyện chuyên nghiệp nào.

Chưa đến hai tháng mà đã tập luyện được như vậy thì đã rất bất ngờ rồi.


Thế nhưng nếu cứ khăng khăng muốn so sánh bọn họ với đám quái vật vừa mới biết đi đã bắt đầu được huấn luyện của trại huấn luyện Điện Long Thần thì đúng thật là quá mức khập khiễng.

“Báo cáo!”

Lúc này, trong đám người đột nhiên vang lên một giọng nói dõng dạc.

“Nói!”

Sử Nam Bắc gật đầu nói.

Tần Phong bước ra phía trước từ trong đám người, sau khi dùng ánh mắt vô cùng ghét bỏ đánh giá Hồng Lý mấy giây thì lên tiếng nói: “Ở nơi này, chúng tôi phục tùng bất kỳ mọi mệnh lệnh của huấn luyện viên Sử và các trợ lý một cách vô điều kiện”.

“Dù cho bọn họ có nói gì thì chúng tôi cũng nghe theo hết, nhưng chúng tôi không có nghĩa vụ để cho một người không quen biết đánh giá chúng tôi!”

“Tôi cho rằng đây là sự thiếu tôn trọng lớn nhất đối với chúng tôi, hơn nữa, nơi này không phải cuộc thi sắc đẹp, chúng tôi yêu cầu những người không phận sự rời khỏi nơi này, đồng thời xin lỗi chúng tôi vì những lời lẽ thiếu tôn trọng ban nãy của cô ta!”

Sử Nam Bắc sợ run lẩy bẩy, trong lòng thầm nghĩ tên Tần Phong này đúng là chán sống, dám nói chuyện như thế với Diệt Thần của Điện Long Thần!

“Tần Phong, cậu mau câm mồm vào cho tôi, cậu có biết…”

Sử Nam Bắc vội vàng tiến lên hoà giải, Tần Phong là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của hắn, nếu như vì một vài câu nói mà bị Hồng Lý xử đẹp thì chuyện này thật sự không thể nói lý được rồi.

“Không sao, để cậu ta nói”.

Hồng Lý cũng không nổi giận, nhìn Tần Phong rồi bình tĩnh nói: “Vậy cậu thử nói cho tôi biết xem thế nào mới gọi là tôn trọng?”

Lần này không đợi Tần Phong lên tiếng, Triệu Đại Lực bên cạnh đã ồm ồm đáp: “Cái này mà còn cần phải nói, chỉ có cường giả mới xứng đáng được tôn trọng, lẽ nào giẫm chết một con kiến mà cũng cần phải nói xin lỗi nó hay sao?”

Những lời này của Triệu Đại Lực lập tức khiến cho đám anh em Thiên Diệt xôn xao, Tần Phong giơ ngón tay cái lên: “Tên đầu to, nói hay lắm!”

“Đương nhiên rồi!”

Triệu Đại Lực hất cằm, hai người nhìn nhau cười.

“Mấy người cũng nghĩ như vậy sao?”

Hồng Lý lại nhìn về phía mấy người Tần Phong.

“Không thì thế nào?”

Tần Phong khinh thường nói: “Tôi biết cô có thể đến nơi này chắc chắn là vì có quan hệ rất tốt với huấn luyện viên của chúng tôi, có điều mấy người chúng tôi trước nay đều không thích nịnh bợ”.

“Tôi không cần biết cô có quan hệ gì với sĩ quan huấn luyện của chúng tôi, ở nơi này, chúng tôi chỉ có một tín ngưỡng!”
“Mà tín ngưỡng này tên là cường giả!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.