Chương trước
Chương sau
Diệp Vĩnh Khang không nói nên lời khi nhìn trang phục của Triệu Đại Lực.

Cầu hôn thì cầu hôn, dù sao cũng phải sắm một bộ vest chứ, tốt xấu gì cũng phải ăn mặc chỉnh tề một chút chứ!

Tên này thì hay rồi, mẹ nó, nguyên cái áo ba lỗ đen, nhìn không giống cầu hôn mà giống đi chơi bóng rổ hơn.


"À? Tôi nghĩ không vấn đề gì. Tôi chọn chiếc áo này là có chủ đích. Mặc như thế này vừa có thể khoe cơ bắp vừa thể hiện được sự quyến rũ nam tính của tôi”.

Triệu Đại Lực vừa nói, vừa gồng bắp tay lên nói: "Nhìn xem, nhìn vào đống cơ bắp của tôi, làm gì có cô gái nào có thể kìm lòng được chứ?"

"Nếu lát nữa Tĩnh Tĩnh nhìn thấy, có khi còn nóng lòng muốn thuê phòng với tôi ngay ấy chứ, sư phụ, anh thấy tôi phân tích có siêu không?"

Diệp Vĩnh Khang chán nản, nuốt nước miếng nói: "Siêu, anh vui là được”.

"Người đẹp, em cũng tới đây à, theo cách nhìn của con gái, em thấy anh mặc bộ này có gợi cảm không?"

Triệu Đại Lực vô cùng thích thú hỏi Hồng Lý.

"Nhàm chán”.

Hồng Lý chỉ hờ hững phun ra hai chữ đáp lại, bởi đối với cô ấy, tình yêu là chuyện của thế giới khác.

Trước phản ứng hờ hững của Hồng Lý, niềm đam mê, tự tin và hưng phấn trong lòng Triệu Đại Lực không hề suy yếu, mà lại hớn hở đem một cái vali hành lý từ bên ngoài vào.

"Đây là gì?"

Diệp Vĩnh Khang chỉ vào cái vali, nghi ngờ hỏi.

Triệu Đại Lực mỉm cười: "Vũ khí cầu hôn bí mật đó, lát nữa anh sẽ biết”.

Lúc này, rất nhiều người trong đại sảnh đều đã bị thân hình đồ sộ cùng hành vi quái dị của Triệu Đại Lực thu hút, bên cạnh còn có rất nhiều người, muốn xem rốt cuộc tên cao to đen hôi này muốn làm gì.

"Mọi người, sau đây tôi sẽ cầu hôn, xin mọi người giúp đỡ”.

Triệu Đại Lực chắp tay cười nhìn những người xung quanh: "Nếu chuyện này thành công, tôi sẽ lì xì momo cho mọi người!"

Đám đông đương nhiên vỗ tay đồng tình.

Lúc này, một người phục vụ trên lầu vội vàng đi xuống nói nhỏ vài câu với Triệu Đại Lực, Triệu Đại Lực cười gằn: "Mọi người, nữ chính xuống rồi, sau nhờ mọi người cổ vũ cho tôi nhé!"

Nói rồi, Triệu Đại Lực vội vàng chạy ra ngoài.

Quả nhiên, chưa đến một phút, Lâm Tĩnh và một vài cô bạn gái cười cười nói nói bước xuống lầu.

"Anh Vĩnh Khang!"

Lâm Tĩnh ngẩng đầu nhìn thấy Diệp Vĩnh Khang đang đứng trong đám người, liền vội vàng chạy tới chào hỏi: "Sao anh lại ở đây, đã lâu không gặp, hay đợi lát nữa tôi mời anh đi quán bar uống rượu nhé".

"Hả, có chuyện gì sao, sao lại có nhiều người như vậy, anh Vĩnh Khang, không phải anh lại đi gây chuyện nữa đấy chứ”.

Lâm Tĩnh đột nhiên phát hiện xung quanh cô ấy có gì đó không đúng, có một nhóm người rất đông, tất cả đều nhìn chằm chằm vào cô ấy với ánh mắt rất kỳ lạ.

"Tôi chắc chắn không đi gây chuyện”.
Diệp Vĩnh Khang nhìn Lâm Tĩnh, ranh mãnh nói: "Nhưng người có chuyện là cô đấy”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.