Chương trước
Chương sau
Chạy đến vòng thứ mười, Sử Nam Bắc mới ra lệnh cho họ dừng lại.

Bàn chân của tất cả mọi người đều đã tê buốt, thậm chí không thể cảm nhận được cơn đau nữa.

Trên đường chạy đã có đến mười thi thể nằm đó, toàn bộ đều chết vì chạy thụt lùi với đội nên bị bắn chết.


Có thể ngửi được thoang thoảng mùi máu tanh nồng ở cả thao trường.

“Tốt lắm, chỉ loại mười sáu người, ít hơn dự tính của tôi đến mười người, xem ra đám rác rưởi các người cũng không phải vô dụng”.

Sử Nam Bắc ễnh bụng, vỗ vào lòng bàn tay, cười ha ha đi về phía bên này.

“Hôm nay là ngày đầu tiên mọi người đến, tôi hành hạ mọi người như thế hình như cũng không lịch sự lắm”.

“Thế này nhé, tôi mời mọi người đi thoải mái tắm rửa ngâm mình, xem như tẩy trần cho mọi người”.

Nghe thấy có thể tắm, mọi người đều rất phấn khích, suýt nữa đã hò hét ngay tại chỗ.

Lúc này bất kể là tinh thần hay thể xác của họ đều đã bị giày vò đến cực hạn, nếu có thể thư thả tắm rửa thì đúng là một ngày thần tiên.

Thế nhưng khi Sử Nam Bắc nhìn vẻ mặt của mọi người, trong mắt lại lóe lên một tia thích thú, cười nói: “Đi thôi, dẫn mọi người đi xem phòng tắm, đảm bảo mọi người chưa từng nhìn thấy bao giờ”.



Nhà tắm mà Sở Nam Bắc chuẩn bị cho mọi người quả thực rất đặc biệt.

Đặc biệt đến nỗi khiến mọi người thà quay lại thao trường lúc nãy chạy thêm mười vòng... à không, hai mươi vòng cũng được!

Cứ tưởng được tắm rửa thoải mái nhưng không ngờ tất cả chỉ là từ địa ngục này đến địa ngục khác còn dã man hơn!

Từ bên ngoài nhìn vào, đây quả thực là nhà tắm.

Bên trong nhà tắm có bể bơi dài ba mươi mét, rộng hai mươi mét, bên trong chứa chất lỏng gợn sóng tỏa ra hơi nước màu trắng, bốn phía được xây gạch men, không có gì khác với bể bơi thông thường.

Chỉ là là ở đây nồng nặc mùi cồn!

Đây là một bể bơi chứa đầy cồn y tế có độ tinh khiết cao.

“Thế nào, hài lòng với nhà tắm này không?”

Sử Nam Bắc híp mắt cười nói: “Không chỉ có thể tắm rửa, mà nhân tiện còn có thể tẩy uế. Đừng khách sáo, đi trải nghiệm đi”.

Nói xong, Sử Nam Bắc còn làm hành động mời mọi người.

Nhưng đám người không hề dám nhúc nhích. Bây giờ lòng bàn chân của bọn họ đã thối rữa da thịt, nếu như ngâm vào cồn thì chẳng phải sẽ đau đến chết sao?

“Sao thế, chê à?”

Sử Nam Bắc cười nhạt, nói với đám người: “Được thôi, vậy các người tự xử lý đi, muộn rồi, tôi về nghỉ ngơi đây”.

Nói xong, hắn ngáp dài rồi đi về phía cửa.
Khi đám người còn đang thắc mắc tại sao huấn luyện viên Sử lại đột nhiên trở nên nhân từ thì Sử Nam Bắc đã bước tới cửa, chỗ hai người áo đen đang đứng, ngáp một cái rồi nói: “Tôi không thích người nào phụ lòng tốt của tôi, trong vòng ba mươi giây nữa, nếu ai không xuống thì bắn vỡ đầu cho tôi!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.