Chương trước
Chương sau
Đỗ Duy Minh và những người khác ngẩn ra ở đó một lúc lâu, sau khi phản ứng lại, họ cùng co cẳng chạy đuổi theo Diệp Vĩnh Khang.

"Anh Diệp, xin dừng bước!"

Đỗ Duy Minh nhìn Diệp Vĩnh Khang kích động nói: "Tôi xin anh hãy ở lại, giúp chúng tôi giải quyết vụ án này!"


Diệp Vĩnh Khang bất đắc dĩ gãi gãi đầu, cười nói: "Việc đó... không phải tôi không muốn giúp, chủ yếu là tôi đang vội về nhà đi chợ nấu cơm..."

"Tôi sẽ cử người giúp anh đi chợ nấu cơm, tôi sẽ cử người nấu ăn giỏi nhất trong đơn vị của tôi!"

Đỗ Duy Minh đột nhiên duỗi tay ra nắm chặt hai tay Diệp Vĩnh Khang, tựa hồ lo lắng đối phương sẽ chạy mất.

"Vĩnh Khang, người đã khuất làm rất nhiều việc thiện, anh không thể để người ta chết oan uổng như vậy được, coi như là anh giúp ông ta giải oan đi".

Lý Thanh Từ cũng chân thành nói.

"Đúng, đúng, người đó đã làm rất nhiều việc tốt, mong rằng có thể quyên góp đến trăm trường tiểu học. Sư phụ, loại chuyện này sư phụ không thể đứng nhìn được!"

"Đậu, dừng lại!"

Diệp Vĩnh Khang nhanh chóng làm động tác tạm dừng nói với Tiêu Chấn: "Tôi đồng ý thu nạp ông làm đồ đệ khi nào vậy?"

Tiêu Chấn thành khẩn nói: "Cho dù là anh có đồng ý thu nhận tôi làm đồ đệ hay không tôi vẫn coi anh là sư phụ!"

"Đậu má… chuyện này mà cũng có thể ép mua ép bán được cơ à?"

Diệp Vĩnh Khang chán nản, còn thầm nghĩ chuyện quái gì vậy, có lòng tốt ra tay giúp đỡ, còn thu nạp được một tên đồ đệ bằng tuổi chú mình?

"Ây, được được được, thôi coi như chuyện này là do tôi đi!"

Diệp Vĩnh Khang không còn cách nào khác đành phải đồng ý, ánh mắt vô tình liếc nhìn Lý Thanh Từ.

Lý Thanh Từ nghiêng đầu xấu hổ, bởi vì trong lòng cô ấy biết rằng Diệp Vĩnh Khang chỉ đồng ý vì những gì đã làm với cô ấy lần trước.

"Anh Diệp, khi phân tích vụ án trước đó tôi có một điểm không hiểu".

Đỗ Duy Minh chậm rãi nói: "Tôi cũng có thể coi là một nhà điều tra tội phạm lão làng, cũng đã gặp qua vô số người, kẻ tài người giỏi đã gặp qua không ít".

"Nhưng tôi vẫn không hiểu làm cách nào để viên đạn trúng mục tiêu cách mặt đất trong vòng hai mét ở một nơi cao hàng chục tầng như vậy?"

Những người khác cũng lần lượt dựng lỗ tai lên, hiển nhiên trong lòng đều có cùng thắc mắc với Đỗ Duy Minh

"Vấn đề này, nếu nói tỉ mỉ ra thì rất phức tạp, nó thuộc về chuyên ngành".

Diệp Vĩnh Khang xoa nhẹ thái dương, sắp xếp lại ngôn ngữ, nói: "Tóm lại, trên lý thuyết, một khi viên đạn vượt quá tầm hiệu quả, sẽ mất khống chế".

"Khi không khí ổn định, viên đạn sẽ rơi theo hình parabol".

"Nhưng vào thời điểm xảy ra vụ việc và tình huống vừa rồi, xung quanh đều có gió lớn, vì vậy quỹ đạo của viên đạn đương nhiên sẽ thay đổi".

"Cộng với viên đạn đáp ứng được các thông số môi trường, cũng như yếu tố thời điểm và góc bắn".
"Với tác dụng của luồng không khí, có thể vạch ra quỹ đạo bay của viên đạn một cách hoàn hảo. Tôi nói thế chắc mọi người hiểu rồi chứ hả".

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.