"Thay vì chú ý đến việc tôi đến lúc nào, tốt hơn là nên dành nhiều thời gian để nói về vụ án đi".
Diệp Vĩnh Khang thờ ơ nói, anh cũng không giải thích tại sao vừa rồi tất cả mọi người đều không để ý tới anh.
Đây là một loại kỹ năng đã được tinh luyện một cách vô hình sau khi trải qua vô số lần cận kề cái chết trên chiến trường.
Đó là một kĩ thuật ẩn thân, không phải kiểu trốn tránh, mà là một cảm giác khá bí ẩn không thể diễn tả bằng ngôn ngữ chính xác được.
Thông qua một loạt các yếu tố phức tạp như thần thái, nhịp thở, bước đi, v.v., để khiến bản thân không bị người ta chú ý đến.
Mặc dù những người ở đây đều là tinh hoa trong giới tuần tra, ai cũng có thể coi là đã trải qua vô số vụ án, nhưng nó khác với chiến trường đầy thuốc súng, cho nên bọn họ không thể lĩnh hội được kỹ năng thần bí này.
"Đội trưởng Lý, đây là tổ chuyên án. Rất nhiều thông tin đều được bảo mật. Tùy ý đem người ngoài đến tham gia như này e là không hợp quy định".
Là đội trưởng của đội tuần tra đặc biệt, Tiêu Chấn cau mày không vui.
Lý Thanh Từ cũng đáp lại một cách không hề khách khí: "Hoàn cảnh đặc biệt, phải được xử lý đặc biệt, quy tắc là thứ chết, người là thứ sống. Nếu chúng ta có thể tìm thấy những tia thuốc súng bắn tung tóe kia, thì tôi cần gì mang anh ấy đến!"
"Cô………"
Tiêu Chấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634508/chuong-906.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.