Chương trước
Chương sau
"Này, chị gái, chị thấy việc nghiên cứu thân phận của em quan trọng, hay là giải quyết vụ án quan trọng?"

Diệp Vĩnh Khang mỉm cười chỉ vào những đốm sáng xanh nhỏ trên mặt đất.

"Ồ xin lỗi..."


Lý Thanh Từ lúc đó mới nhận ra mình đang mất tập trung, khuôn mặt xinh xắn chợt ửng hồng, sau đó lập tức điều chỉnh cảm xúc, lấy điện thoại di động ra chụp vài bức ảnh đối diện với điểm sáng ở các góc độ khác nhau.

"Nếu không có chuyện gì nữa thì tôi về trước đây, hôm khác hẹn cô ăn khuya nhé".

Diệp Vĩnh Khang vặn người định rời đi, nhưng lại bị Lý Thanh Từ đột nhiên ngăn lại.

"Đợi một chút".

Lý Thanh Từ nói: "Anh đến đơn vị với tôi một chuyến".

Diệp Vĩnh Khang đáp: "Làm gì?"

Lý Thanh Từ nói: "Tôi muốn báo cáo tình hình này với tổ chuyên án. Là người phát hiện ra tình hình, anh phải đi với tôi".

Nói xong, Lý Thanh Từ đi thẳng xuống lầu mà không thèm quay đầu lại.

Diệp Vĩnh Khang cười ranh mãnh, lập tức đi theo cô ấy.

Hai người đi thang máy đi ra khỏi tòa nhà, Lý Thanh Từ gọi một chiếc taxi: "Anh ngồi phía sau".

Nói xong cô ấy lên ghế lái phụ, nhưng đột nhiên thấy Diệp Vĩnh Khang không hề lên xe, mà quay đầu rời đi.

"Này, anh làm gì vậy, mau lên xe đi!"

Lý Thanh Từ ở phía sau giận dữ hết lên.

Diệp Vĩnh Khang dừng lại, sau đó chậm rãi xoay người cười với Lý Thanh Từ: "Em nói này chị gái, chị không phải mẹ em, sao em phải nghe lời chị?"

Nói xong, Diệp Vĩnh Khang chế nhạo, sau đó quay đầu tiếp tục đi về phía trước.

"Anh…….."

Lý Thanh Từ nghiến răng tức giận, vì tính chất công việc nên cô ấy đã quen với cách nói chuyện này rồi, hơn nữa chả có mấy người dám chống đối cô ấy.

Nhưng mà, lúc này cô ấy chợt nhớ ra, giờ cô ấy đang nhờ người khác giúp đỡ, người ta cũng chả có nghĩa vụ phải phối hợp với cô ấy.

"Tôi nhờ anh giúp đỡ".

Lý Thanh Từ mở cửa xe đi tới trước mặt Diệp Vĩnh Khang, chân thành nhìn đối phương: "Người đã chết là người có sức ảnh hưởng đặc biệt lớn. Không những vậy, ông ta đã làm rất nhiều việc thiện, vậy mà bây giờ lại bị sát hại".

"Tôi nhất định phải bắt được kẻ sát nhân thực sự. Bây giờ tôi rất cần sự giúp đỡ của anh. Với tư cách cá nhân, xin hãy giúp tôi".

Nhìn thấy bộ dạng rất nghiêm túc của Lý Thanh Từ, Diệp Vĩnh Khang không nhịn được cười, nghĩ sao cô gái này kể cả khi xin người khác giúp đỡ mà vẫn có bộ dạng của người ra lệnh thế kia, đúng là thú vị.

"Được rồi, cô đã nói như vậy rồi mà tôi còn từ chối thì lại vô tình quá, đi thôi, tôi đi theo cô xem xét một chút".

Diệp Vĩnh Khang cũng dễ tính, dù sao anh cũng đang nhàn rỗi, hơn nữa anh cũng khá áy náy chuyện lần trước.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.