Chương trước
Chương sau
Diệp Vĩnh Khang sờ cằm: "Đã như vậy, người này là một người vô cùng tốt, cô gọi tôi tới không phải là nghi ngờ tôi làm đấy chứ?"

Lý Thanh Từ khẽ lắc đầu: "Điểm quan trọng của bức ảnh này là địa điểm gây án”.

"Địa điểm gây án?"


Diệp Vĩnh Khang nhìn chằm chằm bức ảnh nói: "Đây là quảng trường Thành Bắc... Cô muốn nói là hung thủ đã làm như thế nào à?"

Lý Thanh Từ gật đầu: "Một viên đạn bắn tỉa tốc độ cao đã trúng người chết, nhưng xung quanh quảng trường Thành Bắc không có điểm bắn tỉa nào khớp với đường đạn, nên không thể xác định chính xác viên đạn bay từ đâu tới”.

"Vì vậy, tôi muốn nghe ý kiến của anh”.

Diệp Vĩnh Khang cười nói: "Các cô còn không rõ, tại sao lại nghĩ là tôi có thể hiểu chứ?"

"Tôi không thích cách giao tiếp này”.

Lý Thanh Từ lạnh lùng nói: "Đêm đó chỉ cần nhìn bản lĩnh của anh là biết anh không phải người thường, đương nhiên nếu anh không biết, hoặc là không muốn nói, tôi cũng không ép, tiền cà phê tôi đã thanh toán không cần cám ơn”.

Đối mặt với một người phụ nữ mà lời nói và hành động như được máy tính lập trình như Lý Thanh Từ, Diệp Vĩnh Khang dở khóc dở cười: "Được được được, sau này nói chuyện với cô tôi sẽ cố gắng chú ý”.

"Chỉ dựa vào bức ảnh này không thể nhìn ra được vấn đề gì lớn lắm, nếu tiện thì có thể dẫn tôi đến hiện trường xem thử không?"

Lý Thanh Từ cầm túi đứng lên: "Đi”.

"Tôi vẫn chưa uống xong cà phê”.

"Vậy anh từ từ uống đi, tôi chờ anh trên xe ở dưới lầu”.

Lúc nói, Lý Thanh Từ đã đi ra cửa mà không quay đầu lại.

"Ồ...”

Diệp Vĩnh Khang ở phía sau nhìn tách Americano còn chưa kịp uống, chỉ có thể cười trừ lắc đầu rồi nhanh chóng đuổi theo.

Vụ án mạng xảy ra đêm qua, thi thể đã được gửi đến văn phòng pháp y để khám nghiệm tử thi, hiện trường chỉ còn lại hình vẽ người chết nằm trên mặt đất bằng phấn trắng.

"Khám nghiệm của cơ quan pháp y cho thấy viên đạn bắn xuyên vào thái dương nạn nhân bằng một đường đạn song song”.

"Nhưng thông qua camera, không phát hiện ra người khả nghi, hơn nữa những khu vực xung quanh đều thông thoáng, hoàn toàn không có nơi nào để ẩn nấp”.

Lý Thanh Từ quan sát xung quanh, cau mày giới thiệu tình hình chung.

"Một đường đạn song song?"

Hai tay Diệp Vĩnh Khang khẽ chống cằm, trầm ngâm một lúc sau mới bắt đầu quan sát xung quanh, cuối cùng ánh mắt dừng trên sân thượng của một tòa nhà cách đó khoảng ba nghìn mét.

"Viên đạn bay tới từ hướng này sao?"

Diệp Vĩnh Khang chỉ về hướng của tòa nhà.

"Sao anh biết được?"
Lý Thanh Từ nghi ngờ hỏi, vừa rồi cô ấy không nói rõ cho Diệp Vĩnh Khang biết viên đạn bay từ hướng nào tới.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.