Chương trước
Chương sau
Lời nói của Quách Thụy Hoa đồng thời dập tắt tia hi vọng cuối cùng trong lòng mọi người.

Ánh mắt mọi người lúc này đều tràn đầy lo sợ và bất lực.

Lẽ nào dự án khu sản nghiệp thật sự sắp đi tong rồi sao?

Diệp Vĩnh Khang nhìn thấy bộ dạng đó của Hạ Huyền Trúc, trong lòng cảm thấy rất thương xót, khi đang chuẩn bị tiến tới an ủi vài câu, bên cạnh đột nhiên truyền tới một giọng nói bình tĩnh.


“Để tôi thử xem”.

Mọi người quay đầu theo hướng âm thanh phát ra, phát hiện người này chính là Trần Tiểu Túy.

“Cô Trần, chuyện này…”

Đường Văn Nguyên cảm thấy rất khó hiểu, vừa rồi Quách Thụy Hoa đã nói rõ ràng như vậy, đây không phải là chuyện có thể chọn bừa một người là có thể thay thế được.

Hạ Huyền Trúc cũng liếc nhìn Trần Tiểu Túy bằng ánh mắt cảm ơn, nhưng sau đó lại khẽ lắc đầu, tỏ ý rằng tôi chấp nhận lòng tốt này của cô, nhưng chuyện này thật sự hết cách rồi.

“Sếp Hạ, chị nghe tôi nói đã”.

Trần Tiểu Túy có thể nhìn ra được suy nghĩ của mọi người, bình tĩnh nói: “Vừa nãy sếp Quách nói MC này cần có năng lực tốt, sức hấp dẫn lớn cùng với sự công nhận của công chúng”.

“Hầu hết những người tới xem buổi biểu diễn hôm nay đều là người Giang Bắc”.

“Tôi tự cho rằng, mình lăn lộn ở Giang Bắc những năm nay, ba từ Trần Tiểu Túy này cũng có một chút sức hút, mọi người cũng có chút công nhận đối với tôi”.

“Hơn nữa, cho dù là một cách ngu xuẩn không có hiệu quả vì vẫn tốt hơn là khoanh tay chờ chết, nếu đã xác định là sẽ chết, tại sao không coi như là một cơ hội cứu vãn một lần?”

Sau khi nghe giải thích xong, mọi người đều ngẩn ra, ánh mắt ai nấy đều xoẹt qua một tia sáng.

Mặc dù ý kiến này của Trần Tiểu Túy có vẻ đột ngột nhưng khi nghĩ kỹ lại thì thấy cũng có lý.

Xét về danh tiếng và tầm ảnh hướng, nghe đồn ở Giang Bắc, Trần Tiểu Túy được coi là nữ thần của phái nam, người phụ nữ kỳ diệu của giới kinh doanh, là thần tượng của không ít cô gái.

Ít nhất thì ở Giang Bắc, giữa danh giới của ba điểm này, sức ảnh hưởng của Trần Tiểu Túy chắc chắn không thua kém Triệu Nhã Lan.

Hơn nữa đúng như những gì cô ấy nói, chuyện đã đến nước này rồi, thử một lần thì có sao?

“Vợ à, để Tiểu Túy thử đi!”

Lúc này, Diệp Vĩnh Khang đột nhiên nói: “Dù sao cũng là chém đầu, chém một nhát hay chém hai nhát cũng không khác gì, nếu như thử nói không chừng lại có thể xuất hiện một chút kỳ tích!”

Ánh mắt của những người khác đồng thời đặt vào người Hạ Huyền Trúc, mặc dù không nói gì, nhưng ý tứ trong ánh mắt của họ hoàn toàn đồng nhất với lời nói của Diệp Vĩnh Khang.

Hạ Huyền Trúc ngẩng đầu, nhìn mọi người rồi nhìn Trần Tiểu Túy, sau ba giây, cô đưa ra quyết định một cách dứt khoát: “Làm như vậy đi, cô Trần, vất vả cho cô rồi!”

“Tất cả các phòng ban lập tức hoạt động, ánh sáng, âm thanh, biên đạo, thợ trang điểm, toàn bộ vào việc cho tôi!”

Quách Thụy Hoa lập tức lao vào hậu đài, giơ cao hai tay ra lệnh.

Cùng lúc đó, Trần Tiểu Túy cũng nhanh chóng chọn một cái váy đen dạ hội đen lệch vai, sau đó thợ trang điểm make up cho cô ấy một lớp nền đơn giản để lên sân khấu.

Đếm ngược trên màn hình lớn ở bên ngoài sân khấu đã chính thức bắt đầu.

Hàng chục nghìn người hâm mộ có mặt hò hét đến khản cổ, không khí của buổi biểu diễn được đẩy lên cao trào.

Trần Tiểu Túy đứng trước gương, thở dài một hơi nhìn hình ảnh phản chiếu của mình, sau đó cầm lấy micro, kiên quyết đi về phía lối dẫn tới sân khấu.

“Tiểu Túy”.

Lúc này, phía sau đột nhiên truyền tới giọng nói của Diệp Vĩnh Khang.

Trần Tiểu Túy quay đầu lại.

Diệp Vĩnh Khang nhướng mày nói: “Em chắc chắn chứ?”

Trần Tiểu Túy không nói gì, chỉ khẽ mỉm cười với Diệp Vĩnh Khang rồi quay đầu, dứt khoát bước vào lối dẫn lên sân khấu.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.