"Lão Hoàng, uy phong thật đấy!"
Diệp Vĩnh Khang mỉm cười đi về phía Hoàng Thử Lang, hắn vẫn ăn mặc theo phong cách áo ba lỗ đỏ, quần tây đen và giày du lịch màu trắng.
Điều khác biệt là hôm nay có thêm cây gậy và một bộ đàm trên eo, trên đầu đội một chiếc mũ bảo vệ màu xanh nhạt, trông thật buồn cười và hài hước.
"Cậu.. Diệp, cậu đến rồi".
Hoàng Thử Lang vốn dĩ muốn gọi Diệp Vĩnh Khang là anh Diệp như thường lệ, nhưng vừa mới mở miệng, liếc mắt sang bên một cái, sau đó lập tức đổi thành cậu Diệp.
Diệp Vĩnh Khang sững sờ, quay đầu nhìn sang bên cạnh, nhìn thấy Thiên Diệp Nhi cũng đang phối hợp giữ gìn trật tự hội trường, lại nhìn ra vẻ quan tâm của Hoàng Thử Lang, trong lòng lập tức hiểu ra.
"Ừ, đến xem chút, Đội trưởng Hoàng, công việc ở đây thuận lợi không".
Diệp Vĩnh Khang không vạch trần Hoàng Thử Lang, mà thuận nước đẩy thuyền, muốn xem tên này sẽ ra vẻ như thế nào.
"Hehe, không cần phải nhắc nhở đâu".
Hoàng Thử Lang lén liếc nhìn Thiên Diệp Nhi, rồi hất cằm nói: "Danh tiếng của tôi ở Giang Bắc không phải cậu không biết. Tên tôi đại diện cho việc không có chút sơ hở nào, chỉ cần có tôi ở đây, dù Thiên Vương tới cũng phải lạy tôi ba cái!”
Nói xong, hắn quay sang Thiên Diệp Nhi lớn tiếng nói: "Em Diệp Nhi, em đừng bận như vậy nữa. Một cô gái như em thì nên ở nhà nghĩ ngơi chứ. Để đàn ông bọn anh làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634471/chuong-869.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.