Chương trước
Chương sau
"Lão Hoàng, uy phong thật đấy!"

Diệp Vĩnh Khang mỉm cười đi về phía Hoàng Thử Lang, hắn vẫn ăn mặc theo phong cách áo ba lỗ đỏ, quần tây đen và giày du lịch màu trắng.

Điều khác biệt là hôm nay có thêm cây gậy và một bộ đàm trên eo, trên đầu đội một chiếc mũ bảo vệ màu xanh nhạt, trông thật buồn cười và hài hước.


"Cậu.. Diệp, cậu đến rồi".

Hoàng Thử Lang vốn dĩ muốn gọi Diệp Vĩnh Khang là anh Diệp như thường lệ, nhưng vừa mới mở miệng, liếc mắt sang bên một cái, sau đó lập tức đổi thành cậu Diệp.

Diệp Vĩnh Khang sững sờ, quay đầu nhìn sang bên cạnh, nhìn thấy Thiên Diệp Nhi cũng đang phối hợp giữ gìn trật tự hội trường, lại nhìn ra vẻ quan tâm của Hoàng Thử Lang, trong lòng lập tức hiểu ra.

"Ừ, đến xem chút, Đội trưởng Hoàng, công việc ở đây thuận lợi không".

Diệp Vĩnh Khang không vạch trần Hoàng Thử Lang, mà thuận nước đẩy thuyền, muốn xem tên này sẽ ra vẻ như thế nào.

"Hehe, không cần phải nhắc nhở đâu".

Hoàng Thử Lang lén liếc nhìn Thiên Diệp Nhi, rồi hất cằm nói: "Danh tiếng của tôi ở Giang Bắc không phải cậu không biết. Tên tôi đại diện cho việc không có chút sơ hở nào, chỉ cần có tôi ở đây, dù Thiên Vương tới cũng phải lạy tôi ba cái!”

Nói xong, hắn quay sang Thiên Diệp Nhi lớn tiếng nói: "Em Diệp Nhi, em đừng bận như vậy nữa. Một cô gái như em thì nên ở nhà nghĩ ngơi chứ. Để đàn ông bọn anh làm những việc này".

"Nhân tiện, để anh giới thiệu với em. Đây là Diệp Vĩnh Khang, chồng của sếp Hạ, cũng có tiếng ở Giang Bắc. Là đàn em của anh".

"Hửm?"

Diệp Vĩnh Khang quay đầu nhìn về phía Hoàng Thử Lang, tự hỏi tên này có phải ra vẻ hơi quá rồi không, nói anh là anh em của hắn thì cũng thôi đi, hiện tại còn dám nói anh là đàn em của hắn?

Hoàng Thử Lang vội vàng thì thầm: "Anh Diệp, anh Diệp, tôi đang định tán cô em này, để tôi ra vẻ cho xong đi".

"Anh muốn tán cô ấy?"

Nghe vậy, Diệp Vĩnh Khang quay đầu liếc nhìn Thiên Diệp Nhi, không nhịn được cười: "Diệp Nhi, không nghe thấy à? Đại ca của tôi bảo cô nghỉ ngơi một lát".

"Haha, thật sao, được rồi, tôi sẽ nghỉ ngơi sau khi làm xong việc này".

Tất nhiên Thiên Diệp Nhi biết tình huống này là như nào, thậm chí còn biết rằng Diệp Vĩnh Khang đang hợp tác với Hoàng Thử Lang.

Nhưng trong lòng lại không nhịn được cười, nếu như tên này biết được thân phận thật sự của Diệp Vĩnh Khang, hắn sẽ sợ đến mức co quắp trên mặt đất mất.

Diệp Vĩnh Khang trong lòng cũng nghĩ, nếu Hoàng Thử Lang biết cô gái mà hắn muốn ‘tán’ thật ra có thân phận gì, có khi hắn sẽ sợ đến mức đái ra quần ấy chứ.

"Anh Diệp".

Lúc này, Trần Tiểu Túy từ một bên đi tới: "Việc xác minh chi tiết cuối cùng đang diễn ra ở hậu trường, em nghĩ tốt hơn hết là anh nên xem thử một chút".

Buổi biểu diễn khai mạc rất quan trọng, nhân lực lại thiếu trầm trọng, để tránh sai sót, buổi sáng Diệp Vĩnh Khang cũng đã gọi Trần Tiểu Túy, Đường Văn Nguyên và Lưu Đại Hải đến giúp.
"Được rồi, chúng ta cùng nhau qua xem".

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.