Bởi vì đám người Nasha đến Giang Bắc lần này thông qua bảo mật nghiêm ngặt, hơn nữa phía sân bay cũng đã tạo ra một lối đi đặc biệt, cho nên không gây ra tình huống biển fans bu kín.
Cả lối đi chỉ có mỗi đám người Quách Thụy Hoa và Diệp Vĩnh Khang.
Khi cửa thoát hiểm của lối đi đặc biệt từ từ mở ra, Quách Thụy Hoa nhướng cao cổ, như thể bị người ta nhấc cổ lên vậy.
Khi vài bóng người từ từ đi về phía bên này, khuôn mặt của họ được ánh đèn bên cạnh chiếu rọi, biểu cảm của Quách Thụy Hoa đã thay đổi đáng kể!
"Cô Nasha!"
Lúc này không thể nào diễn tả được tâm trạng của ông ta, bọn họ thực sự đến rồi!
Quách Thụy Hoa quá phấn khích đến mức suýt vấp ngã về phía đám người Nasha.
Diệp Vĩnh Khang đang đứng cạnh cửa xe thì có vẻ hơi ngượng ngùng, anh chợt nhận ra không biết phải làm sao mới phải.
Từ giở trò khốn nạn với người ta giờ lại đi la liếm muốn mời người ta từ xa đến giúp đỡ.
Cùng với sự bướng bỉnh và tính khí cứng rắn của Nasha, sẽ rất rắc rối nếu như lát nữa cô ấy giơ súng ra tự sát.
"Vĩnh Khang".
Ngay lúc trong lòng Diệp Vĩnh Khang đang hỗn độn, phía trước anh đột nhiên vang lên giọng nói thánh thót của một cô gái.
Diệp Vĩnh Khang ngẩng đầu lên, thấy Nasha vẫn xinh đẹp như trước, trên người còn có thêm vẻ quyến rũ trưởng thành nữa.
Chiếc váy dài đen đơn giản đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634466/chuong-864.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.