Diệp Văn Sơn mặc kệ cơn đau trên mặt, ông ta đã cảm nhận được sát khí mãnh liệt trên người Diệp Vĩnh Khang nên vội vàng cố ý nhắc đến nhà họ Diệp.
“Chắc cậu cũng biết rõ phong cách của nhà họ Diệp, dù bản thân cậu không sợ chết nhưng cậu cũng phải nghĩ đến vợ và con gái mình chứ, còn bạn bè bên cạnh nữa, lẽ nào cậu muốn họ cũng chết theo cậu sao?”
Diệp Văn Sơn tiếp tục chỉ rõ cái lợi và cái hại ra, mong có thể khiến Diệp Vĩnh Khang kiềm chế lại.
“Ha ha ha ha ha!”
Nhưng không ngờ nghe ông ta nói thế, Diệp Vĩnh Khang không chỉ không lộ ra chút vẻ do dự mà ngược lại còn ngang nhiên bật cười thành tiếng.
“Diệp Văn Sơn, nếu tôi muốn đối phó với nhà họ Diệp thật thì cũng dễ dàng như đạp một con kiến thôi, cần gì phải dùng đến hai từ lung lay chứ?”
Diệp Vĩnh Khang thú vị cười nhìn Diệp Văn Sơn.
Diệp Văn Sơn sững sờ, trong lòng bỗng có linh cảm không lành, trầm giọng nói: “Diệp Vĩnh Khang, rốt cuộc cậu có thân phận gì?”
Lúc này Diệp Văn Sơn mới phản ứng lại, ông ta bỗng phát hiện sự tự tin và khinh thường trong mắt Diệp Vĩnh Khang chính là thái độ từ sâu tận đáy lòng, không chỉ là vì sức chiến đấu của anh hay oán hận với nhà họ Diệp.
Nếu không phải đứng ở vị trí trên cao thời gian dài, có quyền lực và địa vị cực cao thì tuyệt đối sẽ không thể có ánh mắt kiêu ngạo và khinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634458/chuong-856.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.