Lúc này Diệp Vĩnh Khang đã lái xe đến trước cổng khách sạn.
Vừa dừng xe đã nhận được điện thoại của Hoàng Thử Lang: “Anh Diệp, đã muộn thế này rồi mà chưa ngủ à, anh đang làm gì đó? Ăn cơm chưa?”
Diệp Vĩnh Khang nhíu mày nó: “Có gì nói mau!”
Hoàng Thử Lang cười đáp: “Anh Diệp thông minh quá, mới đó mà đã đoán được tôi có việc rồi. Là thế này, chẳng phải lễ khai trương khu sản nghiệp của chị dâu đã mời một ngôi sao nổi tiếng đến sao”.
“Vừa rồi người đại diện của anh ta gọi cho tôi nói là người của họ bị đánh, bảo tôi dẫn theo mấy anh em đến giúp, còn cho tôi thêm hai triệu tệ nữa”.
“Mặc dù tôi không thích đánh đấm cho lắm, nhưng có người đưa tiền làm việc nên tôi muốn hỏi anh Diệp có rảnh không”.
Diệp Vĩnh Khang vừa nghe nói thế lập tức vui vẻ: “Họ bảo anh đi đánh người thì liên quan gì đến việc tôi rảnh hay không?”
Hoàng Thử Lang cười nói: “Vốn dĩ cũng chẳng có việc gì, chỉ là nghe người bên đó nói người đánh họ là một cao thủ, một giây có thể diệt gọn mấy vệ sĩ của họ”.
“Theo kinh nghiệm của mình, tôi đoán bản lĩnh của người này còn lợi hại hơn tôi nên tôi muốn hỏi anh Diệp có rảnh không, tôi mời anh ăn khuya, tiện thể đi qua đó xem với tôi một chút”.
Diệp Vĩnh Khang vui vẻ bật cười nói: “Tôi không thể giúp anh chuyện này rồi”.
Hoàng Thử Lang vội nói: “Tại sao chứ anh Diệp? Nể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634431/chuong-829.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.