Hạ Huyền Trúc không còn có thể dùng sự phấn khích để diễn tả tâm trạng hiện tại của mình nữa, đây chắc chắn là bản nhạc hay nhất mà cô từng nghe.
Dù là giai điệu hay ca từ thì đều có thể nói là không chê vào đâu được.
Thay vì nói đây là một bài hát, thì thà nói đây là một quyển sách thủy mặc chậm rãi mở ra, khiến người ta mê mẩn.
"Cảm ơn sếp Hạ, cảm ơn mọi người!"
Nhìn mọi người đều ra sức vỗ tay, Tô Tô tỏ vẻ rất vui mừng: "Bài hát này…"
"Đúng vậy, bài hát này do em và Tô Tô cùng nhau sáng tác ra!"
Tô Tô vừa định nói, Tiểu Mã ở bên cạnh lập tức tiếp lời, cười với đám người Hạ Huyền Trúc: "Đối với buổi hòa nhạc lễ khai mạc này, em và Tô Tô đã không quản ngày đêm, cuối cùng cũng từ từ sáng tác ra được bài hát này".
"Bây giờ tất cả mọi người đều đã công nhận bài hát này, chúng em cảm thấy rằng sự chăm chỉ của chúng em trong những ngày qua là xứng đáng!"
Hạ Huyền Trúc thầm cảm thấy đau lòng khi nghe thấy vậy: "Thật sự vất vả cho hai người rồi, hai người cũng nên chú ý nghỉ ngơi nhiều hơn, lỡ như cơ thể kiệt sức thì sao".
Vẻ mặt Tô Tô có chút kỳ quái, cô ấy quay đầu nhìn Tiểu Mã, sau đó nhìn Hạ Huyền Trúc nói: "Sếp Hạ, thật ra…"
"Cảm ơn sếp Hạ đã quan tâm. Chỉ cần có thể đóng góp một chút cho buổi hòa nhạc mở màn này, chúng em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634415/chuong-813.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.