Chỉ có Hoàng Thử Lang ở bên cạnh đang gân cổ lên nói với giọng điệu châm chọc: "Có cần lấy cho anh một cái đệm lót không? Bằng không lúc nổ nát óc sẽ khó coi lắm đấy”.
Diệp Vĩnh Khang cười khẩy đáp: “Cảm ơn, không cần”.
Ngay lập tức, ngón trỏ khẽ ấn!
Cạch!
Âm thanh va chạm kim loại lanh lảnh vang lên.
Lúc này, mọi người có mặt đồng loạt há hốc mồm!
Lại là ổ đạn trống không!
Lúc này đã không còn bất cứ ngôn từ nào để có thể diễn tả biểu cảm của mọi người.
Người nào cũng như tượng tạc sững sờ tại chỗ, đặc biệt là vẻ mặt bọn họ nhìn Diệp Vĩnh Khang hệt như đang nhìn người ngoài hành tinh.
Tám ổ sáu viên đạn.
Nếu phát súng đầu có thể miễn cưỡng dùng từ may mắn để giải thích, vậy thì phát súng thứ hai thì sao?
Nếu cũng là may mắn thì có thể đi mua vé số luôn được rồi.
Lời giải thích duy nhất là người này cố ý vì anh có niềm tin tuyệt đối. Điều này cũng cho thấy trình độ dùng súng của người này đã đạt đến một cảnh giới đáng kinh ngạc.
Chỉ khi đạt đến cảnh giới này mới có thể điều khiển ổ đạn súng ngắn theo ý muốn.
Cao thủ, đây mới là cao thủ thực sự!
Ngay cả Tần Hạc cũng cảm thấy bất ngờ, mặc dù trước đây anh ta đã từng thấy kỹ năng của Diệp Vĩnh Khang, nhưng không ngờ Diệp Vĩnh Khang lại dùng súng siêu phàm như vậy, quả thực là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634385/chuong-783.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.