Chương trước
Chương sau
"Di chúc, tôi thấy cậu phải viết tận mấy bản rồi ấy nhỉ".

Diệp Vĩnh Khang nói.

"Tại sao?"


Thiên Diệp Nhi tò mò nói.

Diệp Vĩnh Khang trợn mắt nhìn Tần Đại Dạ nói: "Cậu tự nói ra hay là tôi giúp cậu?"

Tần Đại Dạ gãi đầu cười: "Chuyện này ngài cũng không thể trách tôi được, Điện Chủ, ngài cũng biết thể chất của tôi khá đặc biệt, nhu cầu của tôi cũng mạnh hơn người bình thường rất nhiều".

"Hơn nữa, những cô giáo mẫu giáo trẻ trung xinh đẹp ngày nào cũng lượn lờ trước mắt tôi, tôi cũng đâu thể kiềm chế nửa thân dưới được chứ".

"Nhưng tôi thề là họ tự nguyện. Không có ai bị ép buộc cả. Không tin thì ngài có thể đi hỏi".

Diệp Vĩnh Khang cười lắc đầu, cũng không trách phong cách sống của hắn, dù sao trong Điện Long Thần cũng không có luật cấm này, đôi bên tự nguyện là được.

Tuy rằng anh hiếm khi chủ động hỏi thăm Thiên Diệp Nhi và Tần Đại Dạ, nhưng trách nhiệm của hai người này rất quan trọng, vì vậy tình hình của họ luôn nằm trong tầm kiểm soát của Diệp Vĩnh Khang.

May mắn thay, Thiên Diệp Nhi không chỉ bảo vệ an toàn cho Hạ Huyền Trúc mà còn là cánh tay phải của Hạ Huyền Trúc trong công việc, chia sẻ rất nhiều áp lực với Hạ Huyền Trúc.

So với Thiên Diệp Nhi, cuộc sống của Tần Đại Dạ thoải mái hơn rất nhiều, thậm chí có thể nói rằng hắn rất hưởng thụ.

Công việc của người gác cổng rất đơn giản, nên tên này có thể nói là ngủ sống qua ngày, hơn nữa tên này lại rất được lòng các chị em phụ nữ, cùng với thể chất đặc biệt, các cô giáo ở trường mẫu giáo đều có quan hệ thầm kín với tên này.

Tuy nhiên, người duy nhất hắn không có được là Diêu San, cho dù hắn có dùng phương pháp và thủ đoạn nào, Diêu San cũng không bao giờ nhìn hắn lấy một cái.

Tên này thì cũng không phải dạng vừa, thấy Diêu San không để ý đến hắn, có lần trực tiếp ra giá tiền với Diêu San, kết quả là bị Diêu San đổ một ly cà phê từ đầu đến chân.

"Tôi thực sự nghi ngờ người phụ nữ đó nhất định là một người đồng tính nữ".

Tần Đại Dạ đưa ra một lời nhận xét sau nhiều nỗ lực tấn công Diêu San thất bại.

"Đúng rồi, nói về chuyện chính đi, trong khoảng thời gian này hai người có phát hiện ra người khả nghi nào không?"

Diệp Vĩnh Khang hỏi, tuy Lý Thanh Từ đã xác định rằng mặc dù hai tên xã hội đen đã nhận đơn hàng ngày hôm đó, nhưng chúng không làm gì Hạ Huyền Trúc và Diệp Tiểu Trân cả.

Tuy nhiên, Diệp Vĩnh Khang vẫn có chút không yên tâm, dù sao chuyện này cũng liên quan đến an nguy của vợ và con gái anh.

"Không, sóng yên biển lặng".

Hai người trả lời một cách chắc chắn.

"Ừ, sau này cẩn thận hơn chút. Có người đã đặt đơn rồi, rất có thể sau sẽ có kẻ bắt cóc hoặc sát thủ. Hai người không được để lộ bất cứ sơ hở nào".

Diệp Vĩnh Khang khuyên nhủ.

"Đừng lo, nếu như Điện Mẫu và Tiểu công chúa xảy ra chuyện, chúng tôi dù có chết trăm lần cũng không thể tha thứ cho chính mình".
Thiên Diệp Nhi trả lời rất nghiêm túc, việc cô ấy để Hạ Huyền Trúc biến mất lúc trước vẫn luôn là một nút thắt trong lòng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.