“Haiz… được thôi!”
Sau khi bản nhạc nhẹ nhàng kết thúc, Thỏ Vương cũng điều chế xong ly rượu cocktail đặc trưng, trong vắt mang tên “Mị Thỏ”.
“Quy tắc cũ”.
Thỏ Vương mỉm cười rồi nhẹ nhàng đặt ly cocktail xuống bàn.
“Một trăm nghìn tệ!”
Cuộc đấu giá lập tức bắt đầu.
“Hai trăm nghìn tệ!”
“Bốn trăm nghìn tệ!”
“Sáu trăm nghìn tệ!”
Một ly cocktail có giá chưa đến một trăm tệ, hương vị cũng chẳng có gì đặc biệt, nhưng chỉ trong vài giây ngắn ngủi đã có giá cao ngất trời.
Cuối cùng đã được một thương nhân bất động sản nổi tiếng ở Đông Hải đấu giá với mức giá tám trăm nghìn tệ, dưới ánh mắt ngưỡng mộ và ghen tị của mọi người, tên thương nhân bất động sản kia hào hứng đi về phía quầy bar.
Đám người có tiền này chắc chắn không phải muốn mua ly cocktail kia mà là muốn có cơ hội được gần chị Thỏ.
Trong quán bar này có một điều cấm kỵ không thể vượt qua.
Đó là nếu không được sự cho phép của chị Thỏ thì không ai được phép đến gần quầy bar cách đó quá ba mét.
Bất kể là vì lý do gì, chỉ cần có người vi phạm điều cấm kỵ này thì đều sẽ bị trừng trị nghiêm khắc.
Nếu chân trái bước vào thì chặt chân trái, chân phải bước vào thì chặt chân phải.
Nếu cả hai chân cùng bước vào thì chặt cả hai chân.
Chỉ có người mua được ly cocktail “Mị Thỏ” duy nhất mỗi đêm là có thể bước qua ranh giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634332/chuong-730.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.