"Vĩnh Khang..." 
Hạ Huyền Trúc giãy dụa muốn đuổi theo ra bên ngoài. 
"Cậu làm sao vậy? Ấm đầu à!" 
Lâm Tĩnh kéo Hạ Huyền Trúc lại: "Xem ra tên khốn kia vẫn có chút trách nhiệm". 
"Mau thu dọn đồ đạc đi, nhân lúc này đi còn kịp đấy!" 
Lúc này, đám Diệp Vĩnh Khang và Chu Kiệt đã đến sân thượng của bệnh viện. 
"Thằng kia, đây là một triệu. Bây giờ mày quỳ xuống lạy tao ba cái, sau đó xuống nhổ nước bọt vào mặt con đàn bà kia, rồi tát cho đứa con hoang kia một trận. Một triệu này sẽ là của mày. Cầm tiền của ông rồi biến khỏi Giang Bắc đi!" 
Chu Kiệt ném thẻ ngân hàng ra, đi thẳng vào vấn đề. 
Hắn cho rằng Hạ Huyền Trúc luôn từ chối hắn vì người đàn ông này. 
Bây giờ chỉ cần hắn khiến Hạ Huyền Trúc hết hi vọng vào người đàn ông này, thì cô nhất định sẽ khuất phục trước hắn. 
Diệp Vĩnh Khang nhìn chằm chằm Chu Kiệt, nói: "Con gái của tao là do mày phái người bắt cóc?" 
Chu Kiệt hừ lạnh một tiếng, khinh thường nói: "Có trách thì trách con khốn kia không biết điều. Cậu đây để mắt đến cô ta, là vận may của cô ta. Về phần đứa con hoang kia, lẽ ra phải thành ăn xin rồi .... " 
Bốp! 
Diệp Vĩnh Khang đột nhiên nhấc chân lên, đá mạnh vào bụng của Chu Kiệt, khiến hắn bay ra ngoài. 
Lúc nãy khi ở trong phòng bệnh, anh thật sự muốn nổi điên lên nhưng lại sợ ảnh hưởng đến Hạ Huyền Trúc, cho nên anh đành phải chịu đựng cho đến bây giờ. 
Bùm! 
Chu Kiệt bay ra mấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/259413/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.