Lạc Yên không muốn ngồi chung một chút nào, nhưng vì đó đều là anh em tốt của Trần Thước nên cô đành nhịn xuống, cùng hắn đi qua.
Ánh mắt Trình Cảnh Thiên lộ liễu nhìn Lạc Yên. Ban đầu cô còn làm ngơ, nhưng dần dần không thể giả vờ được nữa, trừng mắt lại với anh.
Trình Cảnh Thiên không chút sợ hãi. Anh cúi đầu, gập ngón tay kín đáo che nụ cười.
Rất tốt.
Cô vẫn còn quan tâm đến anh.
Mấy người con trai gặp nhau không tránh khỏi đùa giỡn trêu chọc mấy câu, nhưng vì ở đây còn có Lạc Yên nên họ cũng không quá sỗ sàng.
Đương nhiên, vẫn là Lý Ngôn nói nhiều.
Hắn nhanh nhảu đứng dậy nhường chỗ, nói: “Lạc mỹ nữ vào trong ngồi đi cho đỡ lạnh!”
Mọi người: “...”
Lạc Yên lặng lẽ nhìn qua, chỗ mà Lý Ngôn nhường cho cô đối diện với Trình Cảnh Thiên.
Sao lại trùng hợp như vậy.
Người nào đó phong thái ung dung càng khiến cô thêm bực mình.
Trần Thước đã quen quan sát biểu cảm của Lạc Yên, nghĩ rằng cô cảm thấy không thoải mái vì ở đây nhiều người lạ.
Dù sao đó cũng là bạn bè của hắn, cô ngượng ngùng là chuyện bình thường.
Hắn hơi cúi người, nói nhỏ: “Nếu cậu không thích thì chúng ta ngồi riêng.”
Lạc Yên lắc đầu, đáp lại: “Không sao.”
Dù sao cũng chỉ là cùng ăn một bữa sáng thôi, cô không phải người ngang ngược như vậy.
Nói rồi, Lạc Yên chậm rì rì bước qua, Trần Thước theo sau, Lý Ngôn ngồi ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em-2/2889455/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.