Trình Cảnh Thiên và Lạc Yên thả bước trên sân trường.
Tuy hai người đều im lặng nhưng cũng không làm không khí trở nên gượng gạo.
Ngược lại còn cảm nhận được rõ rệt hơn bao giờ hết sự tồn tại của đối phương.
Trước mặt là con đường tuyết sáng trưng, sau lưng là dãy lớp học im ắng, tiếng nói chuyện mơ hồ khi xa khi gần.
Đèn đường phủ xuống, làm nổi bật hai thân ảnh tựa vào nhau.
Đi được một lúc, Lạc Yên chậm rãi quay sang nhìn góc nghiêng của Trình Cảnh Thiên.
Đường nét gương mặt Trình Cảnh Thiên rắn rỏi nam tính. Xương quai hàm sắc bén, sống mũi cao thẳng cùng nước da mật ong, nhìn từ góc độ nào cũng đẹp đến xuýt xoa.
Hai loại khí chất tự phụ và chững chạc, tưởng chừng khó có thể dung hoà vậy mà lại kết hợp hoàn hảo trên người Trình Cảnh Thiên, trước sau vẫn rực rỡ như mặt trời ban trưa.
Lạc Yên lẳng lặng mím môi, hạ tầm mắt thêm chút nữa.
Đến viền môi của Trình Cảnh Thiên.
Anh là đàn ông con trai nhưng môi lại có màu hồng tự nhiên, còn đẹp hơn cả con gái.
Nhớ lại đêm hai người đã thừa nhận tình cảm, khi Lạc Yên chuẩn bị rời đi, Trình Cảnh Thiên lại kéo cô trở về, đặt trên cửa ra vào bá đạo hôn môi.
Nghĩ đến đây, chính bản thân Lạc Yên cũng giật mình một giây.
Gương mặt nhỏ bỗng chốc nóng bừng.
Dáng vẻ anh nghiêm túc đứng đắn như vậy, trong khi cô lại nhớ tới chuyện đen tối gì thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em-2/2888754/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.