Coi như bị cô đoán trúng. Tào Dũng mỉm cười.
“Sư huynh, anh phải chú ý nghỉ ngơi.” Từng ở Ngoại Thần kinh, Tạ Uyển Oánh biết phẫu thuật Ngoại Thần kinh rất dài, thường xuyên làm thâu đêm suốt sáng.
“Oánh Oánh, chúng tôi ở đây sắp gọi đồ ăn khuya, lát nữa sẽ gửi cho cô một phần.”
Là giọng của Hoàng sư huynh, chưa ăn tối xong đã nghĩ đến đồ ăn khuya. Tạ Uyển Oánh nhớ lại từ lần đầu tiên đến Ngoại Thần kinh, Hoàng sư huynh luôn là người đầu tiên gọi đồ ăn khuya, Hoàng sư huynh đúng là ham ăn. Người hiểu rõ Hoàng sư huynh nhất chắc là bác sĩ Tống, đi làm sẽ nhớ mang đồ ăn về cho Hoàng sư huynh.
“Cô đang làm gì vậy?”
Vừa đúng lúc, bác sĩ Tống chen vào hỏi.
“Tìm thiết bị nối mạch máu.” Tạ Uyển Oánh nhân cơ hội hỏi ý kiến bác sĩ Tống, xem thiên tài Tống có linh cảm nào không.
“Phẫu thuật Tim mạch dùng sao?”
“Vâng, dùng cho tổn thương bốn nhánh.”
“Dụng cụ nối s không phải có rồi sao?”
Quả nhiên là thiên tài Tống, cũng rất am hiểu về dụng cụ y tế của các chuyên khoa khác.
“Cái đó dùng cho nhánh trước xuống bên trái.”
“Bác sĩ Tạ, hiện tại cô có những lựa chọn nào?”
“Rất nhiều, trong máy tính của bác sĩ Diêu.”
“Bác sĩ Diêu Trí Viễn.”
Bác sĩ Tống quen bác sĩ Diêu sao? Tạ Uyển Oánh quay đầu lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại truyentop.net -
Nhận được ánh mắt của cô, Diêu Trí Viễn chậm rãi thừa nhận: “Quen.”
Chính xác mà nói, bác sĩ Tống đã từng đi giao lưu học thuật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/5040809/chuong-3751.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.