Vừa đi, Tạ Uyển Oánh vừa bàn bạc với anh ta: “Cậu xem có thể để Lâm Hạo đến đón bệnh nhân của mình không?”
“Bệnh nhân của mình đã liên hệ xong, sắp chuyển đến khoa Tim mạch 1.” Phan Thế Hoa nói.
Thực ra bệnh nhân này có thể được điều trị nội khoa trước, y tá phân ca trực có thể là nội khoa hoặc ngoại khoa, cứ tìm bác sĩ ngoại khoa đến khám trước. “Lâm Hạo nói bên cậu ấy đang bận, mình không biết tình hình hiện tại của cậu ấy thế nào.” Phan Thế Hoa nói tiếp.
Hai người vừa đi vừa xem tình hình của bác sĩ Lâm Hạo.
Hình như việc tìm bác sĩ Lâm Hạo không khó, cách đó không xa, tít tít tít, có tiếng còi báo động vang lên.
Sau đó có người chạy vội ở hành lang, gọi lớn đồng nghiệp giúp đỡ: “Lấy t.h.u.ố.c cấp cứu, ống hút đờm!”
Chỉ cần có bệnh nhân cần cấp cứu, không khí sẽ ngay lập tức căng thẳng đến cực điểm.
“Bác sĩ đâu?”
“Đang ở bên giường bệnh.”
“Đang làm gì?”
…
“Ép tim sao?”
“Không phải.”
“Tình huống gì vậy?”
“Bảo lấy ống hút đờm!”
Không gọi lấy máy sốc tim nên không phải là ngừng tim đột ngột, người nói có chút tức giận, trách đồng nghiệp phản ứng chậm.
Có thể thông cảm, khi căng thẳng, đầu óc nóng lên sẽ phản ứng chậm.
Người bị trách móc hỏi lại: “Đường thở bệnh nhân bị tắc nghẽn sao? Ăn phải gì cứng?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại truyentop.net -
“Ăn? Anh ta nôn ra máu, dám cho anh ta ăn gì sao?”
Lại bị mắng một trận, người hỏi và người trả lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/5032759/chuong-3582.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.