Lúc này phải làm sao? Không khéo thật sự sẽ đ.á.n.h nhau? Trong lòng Quách T.ử Hào dâng lên nỗi hoang mang.
Không phải sợ đ.á.n.h không lại người nhà bệnh nhân, mà là một khi đ.á.n.h nhau, việc nhân viên y tế đ.á.n.h nhau với người nhà sẽ ngay lập tức trở thành tin tức nóng hổi trên báo chí. Đa số người sẽ chỉ nói, đ.á.n.h nhau làm gì, có chuyện gì thì nói chuyện đàng hoàng, nhân viên y tế là trí thức, không thể nào không hiểu đạo lý cơ bản này, nếu không thì là kém tố chất.
Về mặt pháp luật, cả hai bên đ.á.n.h nhau đều phải chịu trách nhiệm. Người bình thường nghĩ đến việc tự vệ, nhưng luật pháp thời nay không công nhận việc phản kháng sẽ trở thành tự vệ quá mức. Chỉ cần sơ sẩy làm đối phương bị thương, đều phải chịu trách nhiệm, có thể nói nhân viên y tế luôn chịu thiệt.
Nói đến đây, rất nhiều người có thể cảm thấy không hiểu tâm lý của những người này, cảm thấy không thể nào có chuyện như vậy. Người bệnh và người nhà đến bệnh viện, chẳng phải đều nên khép nép cầu xin bác sĩ chữa bệnh cho bệnh nhân sao? Vì mạng sống của bệnh nhân nằm trong tay bác sĩ, tại sao họ dám quát tháo bác sĩ? Đây là suy nghĩ của những người hiền lành, ngoan ngoãn trong xã hội áp đặt lên toàn xã hội, thường là sai lầm. Chỉ cần ở lâm sàng, đặc biệt là cấp cứu, thêm vài giây là sẽ phát hiện trên đời có đủ loại người. Bạn nói logic, trong đầu họ không tồn tại, thậm chí còn bị họ cười nhạo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/5032749/chuong-3572.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.