Không biết tâm trạng của Tào sư huynh sẽ như thế nào.
Nhìn Thầy Nhậm đang thở dài, cô có thể tưởng tượng được cảm xúc của Tào sư huynh chắc cũng không khác Thầy Nhậm là bao. Suy cho cùng, người thường xuyên đến quán của Chu lão bản ăn cơm nhất là Tào sư huynh.
Tạ Uyển Oánh siết chặt tay. Cô nghĩ nếu mình nhìn thấy cảnh tượng này, nhất định sẽ rất khó chấp nhận. Cũng giống như bây giờ cô đang ở đây chờ tin tức của sư muội, nếu Vân Vân trở thành như vậy, cô không dám tưởng tượng.
"Trông có vẻ rất nặng, mắt này..." Lý Thừa Nguyên ngồi xổm xuống bên cạnh Hoàng Chí Lỗi, vừa quan sát khuôn mặt bệnh nhân, vừa lẩm bẩm. Anh cũng biết Chu Thụ Nhân là ai, Chu Thụ Nhân có quan hệ gì với ai. Vì vậy, anh quay đầu lại, nhìn biểu cảm của Tào Dũng và Nhậm Sùng Đạt.
Nhậm Sùng Đạt dường như không dám quay đầu lại nhìn, vết thương của đồng nghiệp có chút kinh khủng, khiến anh choáng váng.
Người làm y sợ nhất là nhìn thấy người quen gặp nạn được đưa đến trước mặt mình để cấp cứu, nhưng hôm nay lại gặp phải tình huống này.
Đều là đồng nghiệp, tình đồng nghiệp sâu đậm, biểu hiện của Tào Dũng hẳn là cũng giống Nhậm Sùng Đạt.
Nghĩ vậy, Lý Thừa Nguyên do dự một chút rồi nói: “Bác sĩ Tào."
Bệnh nhân này, chấn thương chủ yếu ở vùng đầu mặt, đúng là cần bác sĩ Ngoại Thần kinh.
Ánh mắt mọi người xung quanh đều nhìn về phía Tào Dũng.
Tào Dũng đứng yên, ánh mắt nghiêm nghị, sắc mặt trầm tĩnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/5003553/chuong-3429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.