“Chào Diệp bác sĩ.”
“Mấy người đến khi nào vậy? bác sĩ Tạ không nói với tôi là mấy người sẽ đến.” Diệp Truyền Quảng nói.
Bạn học Tạ rất quen thuộc với người này sao? Tào sư huynh, Tống bác sĩ, Bạn học Phan và những người khác đều nhìn cô với vẻ nghi ngờ. Tạ Uyển Oánh giải thích: “Lần gần nhất tôi liên lạc với Diệp bác sĩ là lúc thực tập ở Thủ Nhi.”
Bạn học Phan nhớ lại, lúc đó làm phẫu thuật ghép tim đã hợp tác với vị Diệp bác sĩ này.
Nếu vậy, lần gặp này cách lần trước đã khá lâu rồi.
Các đồng nghiệp đều có suy nghĩ riêng. Tào Dũng mỉm cười, trả lời đối phương: “Trí nhớ của anh thật tốt, Diệp bác sĩ. Có phải anh vừa nghe tin khoa cấp cứu bệnh viện các anh xảy ra chuyện?”
Nói là nhớ Bạn học Tạ, sao lại không biết tin tức lớn về việc Bạn học Tạ phối hợp cứu người ở bệnh viện họ mấy hôm nay. Rõ ràng người này có lẽ đã biết họ sẽ đến ICU, nên đã đến đây trước để chờ sẵn, vì vậy vừa mở miệng đã nói toàn những mối quan hệ trong quá khứ, mượn cơ hội làm quen, muốn dựa hơi ai đó.
Bác sĩ Diệp Truyền Quảng nhận ra Tào Dũng, một chuyên gia phẫu thuật thần kinh nổi tiếng, trong lòng thầm tán thưởng, bị chuyên gia vạch trần lời nói dối, chỉ đành mặt dày làm bộ không biết: “Tôi vừa đến ICU thăm bệnh nhân của khoa mình, đi cùng giáo sư của nhóm chúng tôi.”
Còn các bác sĩ khác? Đi trước rồi.
Bác sĩ Diệp Truyền Quảng tiếp tục mặt dày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/4995325/chuong-3355.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.