“Đúng vậy, chị con sắp vào đại học rồi.” Tôn Dung Phương nói với con trai.
“Không đúng đâu, với thành tích đó của nó, có vào nổi không thì phải gọi điện hỏi lại giáo viên chủ nhiệm mới chắc ăn.” Tạ Trường Vinh vẫn luôn không tin con gái mình có thể đậu vào học viện y, nói đúng hơn là, ông không muốn tin vào điều đó.
Bất ngờ, hàng xóm sát vách chạy sang nhà họ, reo to:
“Anh Tạ, nhà anh giỏi quá, sinh ra được nhân tài rồi! Con bé Oánh nhà anh đứng đầu đấy!”
“Đứng đầu á?” Tạ Trường Vinh tròn mắt.
“Thủ khoa khối Tự nhiên! Anh không biết sao? Oánh Oánh nhà anh vẫn chưa về hả? Ở trường học, thầy cô nào cũng đang nói cô bé đạt thủ khoa khối Tự nhiên đấy!” Hàng xóm cười ha ha, rất lấy làm vui sướng. Về sau ra đường có thể hãnh diện khoe rằng mình là hàng xóm thủ khoa khối Tự nhiên.
“Rầm”—chiếc điện thoại trong tay Tôn Dung Phương rơi xuống đất.
Tạ Trường Vinh thì há hốc miệng, đủ để nuốt trọn một quả trứng vịt lớn.
“Ba ơi, chị con đứng nhất kìa, phải làm sao giờ?” Tạ Hữu Thiên níu áo cha, hớn hở hỏi.
“Không... không thể nào…” Tạ Trường Vinh toát mồ hôi lạnh, ấp úng, “Oánh Oánh mới về nhà thôi, nó có nói gì đến chuyện đứng nhất đâu.”
“Nó được bao nhiêu điểm?”
“721.”
“Vậy là đúng rồi.” Hàng xóm đập đùi cái đét, “Thầy cô trong trường bảo, 721 điểm chính là điểm của thủ khoa khối Tự nhiên đó!”
“Anh chắc không nhìn nhầm đấy chứ?” Tạ Trường Vinh quay đầu hỏi vợ.
Tôn Dung Phương cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/4814358/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.