Một hàng chữ nhỏ gọn, nắn nót viết kiểu Khải trên cuốn lưu bút của bạn học:
“Hy vọng cậu có thể đậu vào ngành Khoa học Máy tính của Đại học Công nghệ Quốc Tây.”
Ngành Khoa học Máy tính của Quốc Tây là chuyên ngành có điểm chuẩn cao nhất tỉnh. Triệu Văn Tông nằm mơ cũng muốn thi đậu vào đó. Nhưng mà… với thành tích hiện tại của cậu, thì thật sự quá khó.
"Oánh Oánh, cậu…" – Triệu Văn Tông vừa định mở miệng hỏi cô một câu thì...
Ngoài cửa đột nhiên vang lên một tiếng hét lớn:
“Tạ Uyển Oánh, cô giáo Lưu gọi cậu lên văn phòng!”
Cả lớp quay đầu nhìn. Trước cửa lớp, lớp trưởng đứng chống nạnh, vẻ mặt đầy giận dữ, khiến mọi người càng tò mò nhìn về phía Tạ Uyển Oánh.
Trong lòng đã đoán trước sẽ có chuyện, Tạ Uyển Oánh bình tĩnh đứng dậy rời khỏi lớp, bước chân vững vàng, không hề nao núng.
Hồ Hạo bước nhanh đến hỏi lớp trưởng:
“Có chuyện gì vậy? Sao lại gọi Oánh Oánh lên văn phòng?”
Lớp trưởng hậm hực nói:
“Không biết là phát sốt hay phát rồ nữa, mà làm mất mặt cả lớp với cô Lưu luôn! Các cậu biết cô ấy điền gì không? Cả nước chỉ có một lớp chuyên ngành đó – ngành Ngoại khoa ưu tú nhất!”
Chỉ cần từng tìm hiểu thi đại học thì ai cũng biết lớp trưởng đang nói đến ngành Ngoại khoa danh giá nhất của Đại học Y Quốc Hiệp – trường y số một cả nước.
Cả lớp ban đầu sững sờ, rồi lập tức có một đám người ôm bụng cười nghiêng ngả. Thật là không biết trời cao đất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/4814345/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.