Chương trước
Chương sau
Giờ nghỉ trưa, Âu Dương Thi Vy lấy chìa khoá xe trên bàn thông thả xuống tầng hầm đậu xe của công ty

Ngồi vào xe, Âu Dương Thi Vy nhanh chóng nhấn ga xoay vô lăng phóng xe đi

Hai mươi phút sau chiếc dừng lại ở bãi đậu xe của bệnh viện trung tâm thành phố Bắc Thành, Âu Dương Thi Vy đeo kính râm kiêu ngạo bước đi trong bệnh viên

Vừa bước ra khỏi thang máy đi được vài bước cô dừng lại trước phòng bệnh hai lẻ sáu,đứng trước cửa phòng bệnh là hai tên vệ sĩ rất to lớn

Thấy Âu Dương Thi Vy hai người bọn họ nhanh chóng củi nhẹ đầu lên tiếng nói " Tiểu Thư Thi Vy...."

Chưa để bọn họ nói hết Âu Dương Thi Vy lạnh lẽo lên tiếng " mở cửa"

nhưng mà chủ nhân..." Một người ấp úng lên tiếng

" Tôi biết phân biệt nặng nhẹ " Âu Dương Thi Vy tháo kính râm ra nhướng mày nhìn họ

Hai người bọn họ rất sợ cô sẽ gi*t vì Âu Dương Thần đã ra lệnh giữ lại mạng sống cho người bên trong, nếu người bên trong có bị gì chắc chắn m*ng của họ cũng không giữ được

Nếu cho vị tiểu tổ tông này vào trong,cô không khống chế được mà ra tay với người bên trong, thì cô vẫn không sao nhưng chắc chắn một điều rằng bọn họ sẽ mất m*ng như chơi

Thấy đôi mắt lạnh lẽo của Âu Dương Thi Vy đang quét qua mình,hai người bọn họ không rét mà run,đành đánh liều cho cô vào trong

Cánh cửa mở ra, Âu Dương Thi Vy thong thả bước vào bênh trong, vừa vào bên trong đập một mắt cô là một tấm lưng của người phụ nữ trung niên tựa vào mặt lưng xe lăng,yên tĩnh nhìn ra bên ngoài lớp của kính

Nghe tiếng động đóng cửa bà ta nhanh chóng điều khiển xe lăng xoay lại



Thấy Lan Hy, Âu Dương Thi Vy cong môi nở một nụ cười " Nhị Phu Nhân, chào bà,bà khỏe chứ"

Vài giây sau không thấy bà ta trả lời cô liền thích thú lên tiếng nói "À,tôi quên nữa,bây giờ bà là người câm rồi làm sao nói chuyện được"

Nhắc đến hai chữ " người câm " đồng tử của Lan Hy hơi co lại miệng mấp máy nhưng không phát ra được thanh âm nào

" Nhị phu nhân cảm thấy thế nào, thuốc đó có ngon không" Âu Dương Thi Vy thích thú trêu đùa bà ta tiếp

Lan Hy nén ánh mắt đầy phẫn nộ về phía Âu Dương Thi Vy, nếu đôi chân bà ta không phế chắc chắn sẽ bay lại xé rách miệng người phụ nữ độc địa trước mắt này

Thấy vẻ mặt hận để mức có thể gi*t người mà không thể làm gì được cô của bà ta khiến Âu Dương Thi Vy càng thêm thích thú hơn

Âu Dương Thi Vy vừa thao tác tay trên điện thoại vừa lên tiếng nói "tôi đến đây chỉ để muốn cho bà xem cảnh tượng đặc sắc chứ không phải đến để xem một con chim bị chặt gãy cánh đang vùng vẫy trước cái ch*t như bà"

Âu Dương Thi Vy đưa màng hình trước mặt bà ta, bên trong là cảnh tượng Âu Dực bị hành hạ một cách rất thảm, không còn dáng vẻ cao ngạo,ngạo mạn của một thiếu gia nhà giàu

Nhìn vào bên trong thì thấy hắn ta đã bị chặt đứt hai ngón tay của từng bàn,da thịt thì châm chích những đường roi rỉ máu, những vết thương bị lỡ loét do không có thời gian để bình phục mà phải chịu thêm nhiều tổn thương . Bây giờ Âu Dực thảm hơn chữ thảm muốn sống cũng không được muốn ch*t cũng không xong

Âu Dương Thi Vy đưa cho bà xem cảnh tượng của con trai mình vừa lên tiếng giải thích " ngon tay anh ta bị ch*t đ*t là do..chạm vào tôi đây, một ngày anh ta sẽ bị ch*t một ngón đến hết mới thôi"

' Dương Thần nói sau khi ch*t hết cả hai bàn tay,sẽ đến mó* từng con mặt của cậu ta ra lý do là...dám dùng đôi mắt dơ bẩn của anh ta nhìn chằm chằm tôi xong mọi việc anh ta sẽ làm chuột bạch đe thử tất cả loại thuốc độc đang được nghiên cứu của tôi,.. nghĩ để thôi cũng thấy rất kích thích phải không Nhị Phu Nhân "

Lan Hy tức để mức dùng tất cả sức lực của mình nhao về phía cô muốn gi*t ch*t người phụ nữ độc ác trước mặt này, nhưng bà ta chưa đụng để sợi tóc của cô đã ngã xuống sàn,bà ta chống người hướng ánh mắt thù ý về phía cô tức đến mức thổ huyết ngất xỉu

Âu Dương Thi Vy quay người bước ra khỏi phòng lên tiếng nói " gọi bác sĩ, Nhị Phu Nhân quá kích động rồi"



Âu Dương Thi Vy vui vẻ rời khỏi bệnh viện trở về công ty làm việc

Văn phòng làm việc của chủ tịch Âu thị

Âu Dương Thần ngồi trầm ngâm nhìn vào màng hình máy tính đôi mắt anh thu hết tất cả hình ảnh của cô ở phòng bệnh của Lan Hy môi anh cong nhẹ một nụ cười có chút cưng chiều

Âu Dương Thi Vy vừa mở cửa phòng làm việc của mình ra đã thấy Âu Dương Thần đang ngồi trên giường bàn làm việc của mình, anh giả vờ không biết cô vừa đi đâu lên tiếng hỏi " đi đâu vậy"

Âu Dương Thi Vy nở một nụ cười tươi sải bước lại ngồi xuống đùi choàng tay qua cổ anh vui vẻ nói " đừng tưởng em không biết trong phòng bệnh của bà ta có camera"

Âu Dương Thần cưng chiều khều nhẹ mũi cô ôn nhu nói" sao này đi đâu cũng phải nói với anh, rõ chưa "

"Rõ, thưa ... chưa nói dứt câu đã bị anh chiếm lấy đôi môi

Kết thúc nụ hôn, Âu Dương Thi Vy lên tiếng nói " thuốc của Lan Hy có thuốc giải, nhưng chỉ khôi phục lại chân và năm mươi phần trăm giọng nói"

Vậy nên." Âu Dương Thần chăm chú nhìn cô

Cần phải cho bà ta thường ngày sử dụng với liệu lượng nhỏ triệt để phá hủy cơ hội khôi phục của bà ta "

được để anh sắp xếp "

Âu Dương Thi Vy hơi nhóm người thì thầm bên tai anh cái gì đó khiến Âu Dương Thần kinh ngạc ra mắt" em chắc chứ " Âu Dương Thần hoài nghi hỏi lại

"chắc " Âu Dương Thi Vy gật đầu chất nịch
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.