Chương trước
Chương sau
Ông ta nằm trên nền sàn kêu rên rất đau đớn cơ thể không tự chủ được mà lăn qua lăn lại, một lúc sau khắp cơ thể ông ta đã có châm chích những lỗ nhỏ máu cũng từ những cái lỗ nhỏ ấy mà chảy ra giống như những con dòi từ bên trong lớp da đang cùng nhau từ từ ăn mòn ông ta vô cùng kinh hãi,vô cùng đau đớn

Âu Dương Thi Vy và Vũ Trạch mặt không có tí gợn sóng nào quay người rời đi bỏ mặt ông ta đang nắm dưới nền sàn kêu rào thảm thiết vì nỗi đau bị ăn mòn

Vũ Trạch cầm một ổng chất lỏng trắng trên tay mà ngắm nghía vẻ mặt đầy thích thú nói "đúng là vượt ngoài mong đợi,rất tốt"Âu Dương Thi Vy không nói gì im lặng nhếch nhẹ môi coi như là tán thưởng thứ chất lỏng trắng đó

Cái thứ chất lỏng trắng đó là một loại thuốc độc ăn mòn vừa mới được cô nghiêm cứu chế tạo ra,nó có tên là VT1828,đây là loại thuốc mới chỉ mới thử nghiệm lên chuột và lão gia Trình là người đầu tiên được thưởng thức của nó,thời gian phát tán chỉ có ba mươi giây và không có thuốc giải cho nên chi cần tiêm hoặc uống nó vào thì sẽ phải chịu một cái ch*t không toàn thây từ từ bị ăn mòn vô cùng đau đớn,nó sẽ ăn mòn cho đến khi người đó không còn tồn tại bất kỳ trên thế gian này cả

Đây quả thật là một loại vũ khí mới để trừng phạt những kẻ không nghe lời,phản bội hoặc tùy những trường hợp khác, nó cũng được coi là một cổ máy dọn người không màu không mùi không vị một giọt của nó thôi cũng đủ gi*t ch*t một người to lớn khỏe mạnh

Nhận quà xong Âu Dương Thi Vy vui vẻ lái xe về căn biệt thự riêng của anh. Vừa vào đến phòng cô đã nhanh chóng vào nhà vệ sinh để tắm rửa sạch sẽ

Mặc dù quần áo của cô không có chút nào dơ hay gì cả nhưng cô cũng cảm thấy quần áo của mình có mùi ẩm mốc của hầm giam và có thêm mùi m*u tươi nữa nó làm cô vô cùng khó chịu

Âu Dương Thi Vy mặc một bộ quần áo thoải mái bước ra khỏi nhà vệ sinh với động tác dùng khăn lau tóc cô nhanh chóng bước lại bàn trang điểm mở hộc ra để lấy máy sấy tóc

Sấy tóc xong cô vén nhẹ áo xuống xem vết thương thì thấy phần băng trắng đã xuất hiện màu chắc do lúc tắm cử động hơi mạnh nên đã động trúng vết thương rồi, cũng may máu không dính vào áo nếu dính thì cô phải đi tắm thêm một lần nữa rồi



Cô nhanh chóng phần băng vết thương ra nhanh chóng sát trùng rồi băng lại vết thương,xong xuôi mọi chuyện cô nhanh chóng trở về giường mở laptop ra mà làm việc của mình

Âu Dương Thần xem camera giám sát ở phòng giam chứng kiến hết tất cả mọi việc,sau khi Âu Dương Thi Vy rời hầm giam cũng là lúc Âu Dương Thần đóng chiếc laptop lại, anh xoay chiếc ghế ngồi hướng mặt ra nhìn ngoài trên Ngắm nhìn thành phố trên cao quả thật là rất đẹp đôi mắt vô cảm nhìn ra bầu trời xanh biếc không ai biết bây giờ trong đầu anh đang suy nghĩ,tính toán những gì

Được một lúc thì bên ngoài có tiếng gõ cửa " Vào đi" thanh âm lạnh lẽo của anh phát ra, Vũ Trạch nhanh chóng mở cửa bước vào củi nhẹ đầu nói " chủ nhân"

Nghe tiếng Vũ Trạch, Âu Dương Thần xoay ghế lại nhìn anh ta đang cúi đầu, Vũ Trạch nhanh chóng ngẩng đầu lên tiến lại bàn làm việc của anh đặt ổng chất lỏng trắng xuống bàn rồi trở về chỗ cũ lên tiếng nói " chủ nhân đây là VT1829 loại thuốc độc ăn mòn vừa được Thi Vy chế tạo, độc tính rất mạnh và chưa có thuốc giải hiện giờ cô ấy đang trong quá trình điều chế thuốc giải "

Âu Dương Thần cầm ống chất lỏng trắng trên tay mà quan sát, lúc này anh đã xem rồi độc tính rất khủng khiếp

" Chủ nhân" Vũ Trạch đặt ba viên tròn nhỏ như viên bi loại to lên bàn rồi nói tiếp " chủ nhân đây là bom mini nhưng uy lực tương đương với loại bom A207 đại của chúng ta điểm đặc biệt của nó là có thể ẩn trốn máy dò tìm thuốc nổ và những loại máy do tìm khác ngoài những thiết bị của chúng ta "

Máy do tìm của Âu Dương Thần chế tạo ra chỉ có mười hai người được sở hữu nó đó cũng là một bí mật mà ngoài mười người đó ra thì không ai có cả trước tiên là Âu Dương Thần là một chiếc nhẫn được anh đeo ngón út, tiếp đến là Âu Dương Thi Vy là sợi dây chuyền,kế là Vũ Trạch là một chiếc bông tai những người tiếp theo là Lưu Hoài là chiếc bông tai, Diệp Cảnh Hàn là chiếc nhẫn được anh đeo ngon cái, Phó Phong là chiếc đồng hồ, Lão gia nhà họ Dương và Dương Thịnh là chiếc vòng hạt chuỗi, Dương Tuấn Khôi là một chiếc bông tai, Diệp Bội Nhi là một sợi dây chuyền đây là món quà được cô tặng,Điền Nhiên và Mạnh Tử là hoa tại điểm chung của những món trang sức

ấy đều có một viên ruby màu huyết bồ câu nhỏ,khi phát hiện thuốc nổ thì những món trang sức ấy sẽ run nhẹ lên bốn cái để thông báo, còn run hai cái thì là phát hiện máy quay hoặc thiết bị ghi âm nào đó đang được bật và khi nó run liên tục với cường độ mạnh thì nó đã phát hiện xung quanh đang tồn tại chất phóng xạ

Loại bom mini tên là A208 nó cái thể sử dụng độc lập hoặc theo nhóm chủ cần chỉ cài đặt nó trên thiết bị kích nổ rồi bấm nổ thì lập tức toàn bộ số bom sẽ phát nổ với uy lực cực lớn, còn nếu muốn sài độc lập chỉ cần ấn nút trên bom thì đã kích thoạt được nó trong ba giây sẽ phát nổ hoặc có thể điền khiển từ xa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.