Âu Dương Thi Vy thấy hắn ta sợ hãi hơi lùi bước lại nhanh chân đá cây sú*g cao tiến tay lấy cây sú*g được giấu trong áo khoác cô nãy giờ chỉa thẳng vào giữa trán hắn tay
Thấy cây sú*g chỉa thẳng lên đầu mình hân ta sợ hãi ngồi sụp xuống sàn miệng không nói nên lời,cánh tay của cô đang từ từ hạ xuống chỉa ngay thẳng bọn phận nhạy cảm của hắn tay thấy hắn ta đang run rẩy hướng ánh mắt kinh sợ mà cô thích thú ra mặt
Môi Âu Dương Thi Vy mấp máy chữ tạm biệt khi thẳng thừng bốp cò,viên đạn bay thẳng vào bộ phận nhạy cảm của hắn ta tiếng la đầu đớn của hắn ta xé toạc bầu trời im lặng trong quán bar vì đau mà hắn ta ngất lịm đi
“Aaaa giết người rồi” Trong đám người im lặng nãy giờ có một cô gái kinh hãi trước cảnh tượng này liên la lên
" oh my god, Lưu Hoài có việc cho cậu làm gì kìa" Diệp Cảnh Hàn đi ngoài sau Âu Dương Thần nhìn Lưu Hoài kế bên lên tiếng nói giọng anh ta có vẻ rất thích thú
" Ca này khó nhưng tôi không cứu chó đâu"Lưu Hoài đùa cợt nói
Âu Dương Thần tiến lại nằm cánh tay do động quá mạnh nên đã bị chảy máu lại rồi " Lưu Hoài đem hộp cứu thương theo tôi, Cảnh Hàn cậu giải quyết chuyện này giúp tôi" Âu Dương Thần vừa nói xong tự nhiên bế cô lên rồi khỏi quán bar
" Được rồi để tôi" Diệp Cảnh Hàn lên tiếng nói
" Ê… mỹ…nhân " Phó Phong từ đằng sau khi thấy một gốc mặt của Âu Dương Thi Vy liền chen lên nói nhưng chưa kịp nói xong câu thì Âu Dương Thần đã chẳng quan tâm gì mà bế người rời khỏi nơi này rồi
Trở về biệt thự riêng Âu Dương Thần bế cô lên phòng của mình mà không một chút suy nghĩ gì cả,nhẹ nhàng để cô xuống dưới
" cởi áo " Âu Dương Thần nhìn từ trên cao xuống người con gái đang ngồi trên giường nói, Âu Dương Thi Vy tự nhiên nghe lời đột ngột nhanh chóng cở chiếc áo khoác da bên đưa cho anh
Âu Dương Thần chỉnh lại chăn che đi phần chăn đang lội ra bởi chiếc váy đen không được dài lắm,anh nhường chỗ cho Lưu Hoài xem xét vết thương cho cô mình thì di chuyển lại ghế sofa để áo cô xuống thành ghế
Lưu Hoài nhanh chóng lại từ từ mở băng gạc ở tay ra, vết thương đang chảy ra rất nhiều máu anh ta quan sát một hồi rồi nhanh chóng sát trùng và băng bó lại cho cô,do cũng hoạt động nhiều nên đã thấm mệt thiếp đi trong sự mệt mỏi
Lưu Hoài thấy cô đã ngủ cũng nhẹ nhàng chỉnh người cô nằm xuống giường đắp chăn lại cẩn thận, dọn dẹp đồ của mình vào hộp xong nhanh chóng sải bước lại cho Âu Dương Thần đang khoanh tay ngồi trên thành sofa nhìn mình nãy giờ
" Do cô ấy hoạt động mạnh khiến vết thương bị rách tôi băng bó lại rồi hạn chế hoạt động mạnh,hạn chế đụng nước một tuần vết thương sẽ ổn "
" Cậu điều tra mấy ngày lúc nãy là ai giải quyết hết tôi không muốn bọn họ hay những người xung quanh bọn họ xuất hiện ở thế giới này"
" Được rồi “Lưu Hoài không nói gì thêm nữa nhanh chóng rời đi,anh ta vừa lái xe vừa nói” con mèo nhỏ của cậu ta làm người ta thừa sống thiếu ch*t vậy mà cậu ta lại xử lý người ta đúng là cái tên, cái tên… trời đánh "
Ngày hôm sau, Âu Dương Thi Vy tỉnh khỏi giấc ngủ cảm có vật gì đang đè nặng lên bụng mình quay mặt qua thì thấy Âu Dương Thần đang nằm ngủ bên cạnh mình,cô nhẹ nhàng dùng ngón tay di chuyển trên hàng chân mày đang được thả lỏng ra trong lòng không khỏi cảm thán ’ đúng là con người đẹp một cách yêu nghiệt tới ngủ cũng đẹp ’ Âu Dương Thi Vy giật mình bởi suy nghĩ và hành động của mình nhẹ nhàng cự quậy muốn thoát ra nhưng bị ôm cứng ngắc lại
Thanh âm nhẹ nhàng êm tai từ cổ họng anh phát ra " nằm im con sớm ngủ chút nữa đi" Âu Dương Thần ôm cứng ngắc cô vào lòng, Âu Dương Thi Vy cũng đành bất lực mà buông xuống để anh muốn làm gì thì làm
Trong vòng tay to lớn ấm áp của Âu Dương Thần, Âu Dương Thi Vy nép mặt vào bờ ngực săn chắc cứng cỏi của anh mà từ từ đi vào giấc ngủ mà không có chút đề phòng hay bực bội gì cả,
Âu Dương Thần bừng tỉnh khỏi giấc ngủ vào lúc tám giờ thấy cô đang nép vào ngực mình mà ngủ làm anh không nỡ buông ra,anh nhẹ nhàng giữ đầu cô rồi từ từ rút tay ra bước xuống giường đi vào phòng tắm,anh vừa vào phòng tắm cũng là lúc Âu Dương Thi Vy mở đôi mắt của mình ra thật ra lúc Âu Dương Thần cũng là lúc cô tỉnh rồi nhưng do ngại không muốn đối diện với anh nên giả bộ ngủ
Âu Dương Thần bước ra vừa thắt cà vạt vừa nhìn cô vẫn còn nằm ường ra ngủ vẫn chưa thức, cũng không đành lòng kêu cô dậy nên anh nhanh chóng chỉnh quần áo lại ngay ngắn rồi rời khỏi phòng
Âu Dương Thi Vy thấy Âu Dương Thần đã rời đi nên bặt đầu ngồi bước xuống giường chính lại gối chăn cho gọn gàn nhanh chăn sải bước về phòng của mình ở biệt thự riêng của anh
Âu Dương Thi Vy là một ngoại lệ đối với anh từ trước với giờ, mặc dù Âu Dương Thần không biết mình đối xử rất đặc biệt với cô nhưng bạn bè, thuộc hạ trong tổ chức để biết anh đối với cô rất đặc biệt, nói anh đối xử với thuộc hạ giỏi đặc biệt vậy là đúng rồi nhưng không Vũ Trạch với Âu Dương Thi Vy đều là những con ác chủ bài trong tổ chức nói lớn hơn là trong mọi hoạt động của anh nhưng lại rất khác biệt.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]