Trên con việt dã tại trước cổng biệt thự Đặng gia, Thẩm Dung Yên hai tay bị trói chặt ngồi chật vật trên xe không ngừng giãy giụa.
“Tên khốn này! Thả tôi ra!”
Đặng Dương mặc kệ ngồi ở ghế xe bên kia nhàn nhã hút thuốc, tùy ý để Thẩm Dung Yên trừng mắt nổi giận với mình.
Tay phải anh gác trên cửa sổ xe, mắt nhìn ra khung trời đêm bên ngoài, nội tâm có vẻ khá phức tạp, thế mà người phụ nữ bên cạnh vẫn cứ lải nhải bên tai anh không ngừng.
“Tôi nói anh thả tôi ra mà? Anh điên rồi sao? Đã ép tôi lên xe anh, bây giờ lại còn trói tay tôi lại, Đặng thiếu… có phải anh có sở thích quái đản như vậy hay không?”
Bên tai Đặng Dương bắt đầu cảm thấy ngứa ngáy, nhưng anh không buồn để tâm, chỉ là Thẩm Dung Yên không có ý định sẽ bỏ qua cơ hội lần này, cứ như vậy mà xả hết bực tức lên người anh.
“Anh là cái tên khốn khiếp! Đồ xấu xa! Anh…”
“Chậc! Ồn ào quá.” Chưa để Thẩm Dung Yên kịp nói hết câu, Đặng Dương đã mất kiên nhẫn cau mày vứt thẳng điếu thuốc, một khắc liền vòng tay ra phía sau ghì chặt gáy cô kéo lại, cúi đầu nuốt trọn những tiếng la của người phụ nữ ồn ào này.
Thẩm Dung Yên ngay tức khắc im bặt, mở to mắt nhìn người đàn ông, thoáng chốc đã quên luôn cả phản kháng.
Đến khi nhận thức được người đàn ông này dám ngang nhiên chiếm tiện nghi của mình thì Đặng Dương phút chốc đã buông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thu-nho-cua-han-lao-dai/3510138/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.