Sau hơn một tiếng, thời gian hiện tại đã là hai mươi ba giờ.
Đoàn xe dừng trước một căn biệt thự cổ ở sâu trong rừng núi man rợ tối đen, xung quanh không một bóng người, trầm lặng yên ắng đến đáng sợ.
Căn biệt thự này Lâm Hy đã từng có dịp được ghé qua, chính là vào cái lần mà Hứa Dĩnh Hàn đưa cô đến sau khi tàn tiệc ở nhà họ Hứa.
Là địa bàn của Đặng gia
Còn vì sao lại đến đây thì… lát nữa thôi, mọi thắc mắc đều sẽ được giải đáp.
Từ trong biệt thự, một đoàn người mặc vest đen nghiêm chỉnh xếp thành hai hàng song song nhanh chóng chạy ra. Theo sau họ là một gương mặt cực kỳ điềm tĩnh, cùng với từng bước chân chậm rãi uy quyền.
Người đàn ông đó mang một vẻ đẹp phóng đãng nhưng kỳ thực hào quang nơi hắn vẫn toát lên một cái vẻ gì đó khá là rợn người, khiến bầu không khí ngay lập tức trở lên âm độ.
Cùng lúc đó, Lâm Hy mở cửa bước ra.
“Chà! Khách quý đến nhà.” Một giọng nói nửa đùa nửa thật cất lên, ngay sau đó thì bước chân cũng theo phản xạ mà bước thêm mấy bước.
“Thật ngại quá, nửa đêm đã phá hỏng giấc ngủ của Đặng thiếu rồi mà lại còn được Đặng thiếu đích thân chào đón như vậy, làm phiền anh rồi.” Lâm Hy mỉm cười đầy khách sáo sau đó thì khéo léo nâng mắt thăm dò biểu hiện của Đặng Dương.
Đặng Dương không để lộ cảm xúc gì nhiều, vẫn chỉ là một cái vẻ không mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thu-nho-cua-han-lao-dai/3502955/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.