“Cậu hai Tống.” Lâm Hy một lần nữa gọi anh với cái tên xa lạ này.
Nực cười là, sau khi biết toàn bộ chân tướng, Lâm Hy vẫn không dám tin là Tống Dương có thể làm ra mọi chuyện.
Tư liệu trong USB mà cô đọc vào đêm đó, hoàn toàn dập tan những hiểu biết của cô về người anh tôn quý này.
Anh ấy… sao có thể? Tống Dương mà cô biết không phải là người máu lạnh như vậy.
Tống Dương có phần hơi hoảng, muốn mở miệng nói chuyện nhưng giọng anh cứ như mắc kẹt nghẹn ứ ở trong cổ họng, lúc nói được thì giọng cũng đã trở nên khàn đặc: “Lâm Hy, em đừng gọi anh như thế nữa có được không? Chúng ta từ bao giờ lại trở nên xa lạ tới nhường này?”
Lâm Hy nhìn thẳng, mắt đối diện với Tống Dương, thanh âm phát ra không một câu từ nào mang tia ấm: “Ngay từ giây phút anh rắp tâm phản bội anh ấy, giữa chúng ta đã định sẵn là sẽ ở hai thái cực, không thể chung đường.”
Bước chân định tiến về phía cô chợt khựng lại, nhịp tim đập nhanh lại hỗn loạn khiến Tống Dương không khỏi cảm thấy đau nhói.
Anh không giấu nổi hai bàn tay đang run rẩy của mình, chỉ có thể nắm chặt để cô không nhìn thấy.
Tống Dương im lặng rất lâu, đến mức giọng nói cũng trở nên căng cứng, anh cố nặn ra một nụ cười miễn cưỡng, đối mặt với cô: “Nhóc con, em lại đang muốn đùa gì nữa vậy hả?”
“Em tin là anh hiểu được ý tứ trong đó.” Bấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thu-nho-cua-han-lao-dai/3359325/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.