Ngọn lửa bốc cháy ngày càng lớn, cả căn phòng khói đen nghi ngút.
Hứa Chí Hâm tìm kiếm người chị của mình trong vô vọng, xung quanh tứ phía đều là lửa, cậu không thể xác định được Lâm Hy đang ở đâu, chỉ có thể khản cổ kêu lớn tên cô.
“Lâm Hy, chị đang ở đâu? Em tới đó với chị.”
Đáp lại Hứa Chí Hâm chỉ là từng tiếng vật dụng bị thiêu đốt. Lòng cậu còn nóng hơn cả
hiện trường đang diễn ra, cậu chỉ sợ Lâm Hy sẽ xảy ra chuyện.
“Chị mau trả lời em, chị nhất định phải gắng gượng, nhất định không được để mình bị thương!”
Trong căn phòng rực lửa như thể chỉ có một mình cậu đang gào rống lên như người bệnh tâm thần.
Khói càng lúc càng nhiều, Hứa Chí Hâm dần cảm thấy khó thở, cậu có cảm giác thân thể cậu như bị tạt thẳng một thùng axit lớn. Vừa đau đớn vừa nóng khiến cậu có hơi sợ cái chế.t sẽ xảy ra với mình.
Nhưng điều cậu sợ hơn chính là, trước khi chế.t không thể nhìn thấy được Lâm Hy bình an vô sự. Nếu cậu không thể cứu được người chị của mình, e là cả đời này cậu cũng sẽ không thể tha thứ được cho bản thân.
Không biết từ lúc nào mà Lâm Hy đã trở thành một người vô cùng quan trọng trong cuộc đời mà cậu muốn toàn tâm toàn ý để bảo vệ.
Lâm Hy là nguồn ánh sáng duy nhất của Hứa Chí Hâm. Cô không những là ân nhân mà còn là người nhà.
Không cần biết mục đích thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thu-nho-cua-han-lao-dai/3353877/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.