Cửa xe vừa đóng, Hứa Dĩnh Hàn quay sang đã thấy cô gái nhỏ quần áo chỉnh tề, ngồi nghiêm túc ở phía cửa xe bên kia.
Hắn nhìn thấy cô đang cách xa hắn khép nép thì không nhịn được bật cười:
"Em sợ tôi đến vậy sao?"
Lâm Hy liếc hắn một cái, cô không trả lời.
Trên người hắn hiện tại đang không mặc gì, cô không dám nhìn hắn.
Hứa Dĩnh Hàn bất đắc dĩ nắm lấy eo cô kéo lại. Môi hắn kề sát vào tai cô dụ dỗ:
"Tôi cho em mặc đồ chưa? Hửm?"
Lời này của hắn thành công khiến cho khuôn mặt của cô càng lúc càng đỏ, cô quay mặt đi chỗ khác, lén hắn hít thở sâu.
Lâm Hy bấm nút mở cửa xe định chạy thì Hứa Dĩnh Hàn đã nhanh hơn một bước, hắn chặn cánh tay cô lại, một lần nữa kéo cô về phía mình.
"Ngoan, chờ tôi."
Lâm Hy cảm thấy tên lão đại đáng ghét của cô chắc là điên thật rồi, nếu không hắn sao có thể thốt ra những câu "tình" như thế được chứ.
Hứa Dĩnh Hàn nhàn nhã mặc lại quần áo, mắt vẫn dán chặt vào cô, cô có hơi mất tự nhiên, quay mặt sang chỗ khác.
Xong xuôi, Hứa Dĩnh Hàn đổ sập xuống dựa vào người cô nhắm mắt.
"Anh... làm gì vậy chứ?"
Hắn khoanh tay, tìm một tư thế thoải mái ở trong lòng cô rồi nói: "Tôi ngủ một lát."
Một lúc sau, Lâm Hy vì mỏi mà bắt đầu vặn vẹo, còn Hứa Dĩnh Hàn hắn vẫn ngủ say như ch.ế.t.
"Cái đồ không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thu-nho-cua-han-lao-dai/3326517/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.