Cô thất kinh trước câu nói của Hứa Dĩnh Hàn, hắn còn biết "liêm sỉ" là gì nữa không? Sao lại có thể thốt ra được những câu không biết xấu hổ như thế chứ?
Lâm Hy chống tay đẩy mạnh hắn ra, hắn không đề phòng ngã sõng soài một phát chuẩn xác xuống giường.
Hứa Dĩnh Hàn vẫn nằm im, chỉ ngẩng đầu lên nói một câu khiến cô thật muốn lao vào đánh hắn bầm dập.
"Cô như vậy là đang muốn cướp mất đời trai của tôi sao?"
"Anh..." cô tức muốn hộc máu, trừng mắt nhìn hắn đầy phẫn uất.
Giọng hắn ngả ngớn: "Nhưng phải để cô thất vọng rồi, dù tôi có muốn hy sinh đời trai của mình cũng sẽ không chọn một người cứng nhắc như cô, tôi thích sự mềm mại."
Lửa giận trong người Lâm Hy đã lên đến đỉnh điểm, cô gân cổ lên, không cần biết hắn là ai, cũng không thèm nể nang hắn là lão đại nữa:
"Hờ... Cho dù đàn ông trên đời này có chết hết tôi cũng không thèm động vào anh."
Bấy giờ người tức giận đã đổi thành Hứa Dĩnh Hàn, hắn điên tiết ngồi bật dậy, nhấc bổng cô ném mạnh xuống giường, cô có cảm giác như xương của mình sắp nứt đến nơi. Còn chưa hết đau đớn thì giây sau đó thân thể cường tráng trực tiếp nằm đè lên cô.
"Cô có gan thử lặp lại lần nữa tôi xem!"
"Tôi nói là... ưmm..." không để cô gái dưới thân nói hết câu, hắn đã cúi đầu chiếm lấy môi cô, mắt cô mở to hết cỡ nhìn hắn đến ngơ người, quên luôn cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thu-nho-cua-han-lao-dai/3325443/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.